Đất phương nam
Ai về sông nước miền tây,
Đồng bằng thẳng cánh cò bay rợp trời.
Rừng tràm gọi nắng lả lơi,
Đồng hoa sen trắng ngát trời gió lay.
Câu ca vọng cổ vút bay,
Đàn kìm réo rắt đêm ngày Cần Thơ.
Ninh Kiều bến mộng bến mơ.
Xum xuê hoa trái đôi bờ Hậu Giang.
Ra thăm Phú Quốc Kiên Giang,
Non xanh nước biếc chứa chan tình người.
Trong đời chỉ một lần thôi,
Xa rồi vẫn nhớ đất trời miền tây.
Thơ: Mai văn Nhân
Đất phương nam
Đất phương nam
Phú Quốc điểm hẹn
Phú Quốc ơi chúng tôi đến nơi đây
Đảo xanh tươi giữa đất trời biển cả
Những cánh sóng vỗ bờ tung trắng xoá
Bãi cát vàng rợp bóng rặng dừa xanh
Đất thì thầm kể câu chuyện chiến tranh
Nhắn mai sau mãi khắc ghi lịch sử
Nơi đau thương giam cầm bao chiến sỹ
Những đòn roi tra tấn của quân thù
Vẫn còn đây nhân chứng chiến tranh xưa
Biết bao người đã hy sinh anh dũng
Vì tổ quốc cho ngày mai tươi sáng
Cho đảo quê hương trở lại yên bình
Phú Quốc bây giờ đang phát triển rất nhanh
Đến đảo ngọc nơi thiên đường đáng sống
Cánh rừng già đang cựa mình sôi động
Việt Nam ơi đất nước đẹp vô cùng
Tạm biệt Phú Quốc nỗi nhớ rưng rưng…!
Thơ: Hảo Trần
Phú Quốc điểm hẹn
Phú Quốc điểm hẹn
Về với Kiên Giang
Thầm thương mảnh đất Kiên Giang
Ngày nao anh đến ngập tràn, xốn xang
Vong vo vài điểm tham quan
Hà Tiên, Rạch Giá … lắm nàng xinh xinh
Cảnh gieo thơ, cảnh hữu tình
Khen ai khéo tạc bức tranh tuyệt vời?
Thương Hòn Đất, chị Sứ ơi!
Anh hùng gan dạ một thời liệt oanh
Về U Minh Thượng, ngàn xanh
Một trời bóng mát lòng anh mặn nồng
Ghé sang Phú Quốc thầm mong
Thiên đường Đảo Ngọc gió lồng môi hoa
Biển như cô gái nõn nà
Miệng cười khúc hát ngân nga dặm ngàn
Nghỉ ngơi giải trí giấc vàng
Thả hồn thi sĩ bay ngang gió chiều
Rượu vang sim, mời anh yêu
Nhâm nhi món biển anh phiêu diêu tình
Nếm mùi nước mắm nguyên trinh
Vân vê kỉ niệm một mình say mê
Bánh canh hải sản no nê
Bánh tét lá mật cận kề môi nhau
Tiêu thì số một ngon nào?
Ấm êm cho má hồng hào anh cua
Kiên Giang tắm mát sớm trưa
Yêu nhau sóng vỗ trêu đùa mơn man.
Tác giả: Thiên Ân
Về với Kiên Giang
Về với Kiên Giang
Phú Quốc tôi yêu
Phú Quốc quê mình đẹp lắm ai ơi!
Hòn đảo ngọc trong mênh mông vịnh biển
Gió hát miên man một chút gì xao xuyến
Thắm trong lòng người vị mằn mặn mến thương.
Phú Quốc quê mình không rực rỡ sắc hương
Không địa ốc cao, không đèn đường toả sáng
Thềm đá nhấp nhô cùng tôi bầu bạn
Đất đỏ theo tôi bao năm tháng đi về.
Tôi yêu quê mình, yêu lắm Phú Quốc ơi!
Yêu tiếng mẹ ru những trưa hè nắng lửa
Yêu khói lam chiều nhẹ nhàng qua song cửa
Yêu dòng nước lành như dòng sữa quê hương.
Yêu hoa học trò thắm thiết tuổi yêu đương
Yêu lá cỏ đọng ngàn sương lấp lánh
Nằm nghe biển trút làn hơi thở mặn
Thấm vào lòng người - biển đảo quê tôi.
Ở nơi này chỉ có vậy mà thôi
Chỉ bọt biển đơn côi - rừng cây xanh thẳm
Nhưng ở trong tôi - những gì thiêng liêng lắm
Tôi yêu quê mình… yêu mãi… Phú Quốc ơi!
Phú Quốc quê tôi đẹp tuyệt vời
Mời ai lạc bước dạo sang chơi
Ngọt nước dừa xanh trên bãi trắng
Mặn chất quê hương, mặn tình người.
Thơ: Dương Tuấn
Phú Quốc tôi yêu
Phú Quốc tôi yêu
Phú Quốc
Đảo như chú rùa xanh
Giữa muôn trùng sóng vỗ
Bơi hoài không tới bờ
Phía đất liền thương nhớ
Những hàng dừa bạt gió
Đảo phù sa bãi bồi
Mắt lưới trên thảm cỏ
Ngong ngóng giờ ra khơi
Suốt bốn mùa réo sôi
Biển cồn cào sinh nở
Tôm cá về đất liền
Đảo nghĩa tình rộng mở
Bếp chiều thơm khói tỏa
Cảng An Thới thuyền về
Những ngọn đèn gọi cá
Như giọt sao xa mờ
Đảo - chàng trai xa nhà
Giữ bình yên biển cả
Mai em về phố xá
Nhớ thương hoài, đảo ơi!
Tác giả: Vũ Duy Chu
Phú Quốc
Phú Quốc
Về với biển
Biển Phú Quốc trong một buổi hoàng hôn
Những tia nắng còn vấn vương biển cả
Rắc bạc vệt dài sóng sánh bản tình ca.
Thật ngọt ngào mặn mà tình nắng - biển.
Tàu dập dềnh nhẹ lướt vui về bến
Sóng nô đùa tung bọt đến thuyền ta
Tóc bay bay thơm thơm mùi biển cả
Họa tiếng lòng ta với biển mộng mơ.
Nơi ráng chiều cùng sóng gửi vần thơ
Có tình ta say mơ tình nắng biển
Dẫu cuộc đời có tóc sương đã điểm
Vẫn dạt dào say đắm lắm... biển ơi!
Thơ: Hải Oanh
Về với biển
Về với biển
Em về với biển quê anh
Em có thấy hoàng hôn ôm mặt biển
Nhạn tung trời vờn chao liệng bên nhau
Nước xanh xanh nghe tiếng gió rì rào
Sóng nối sóng lao xao ôm bờ cát.
Em có nghe biển du dương khúc nhạc
Quyện hương rừng ngào ngạt đến mê say
Nắng mơ màng hôn mái tóc em bay
Anh ôm nhẹ dáng trang đài tha thướt.
Nhìn đi em xa xa trên mặt nước
Những con thuyền xuôi ngược tít mù khơi
Kiếp ngư dân làm bạn với biển, trời
Quê hương đó nuôi đời anh tươi thắm.
Em yêu không Phú Quốc mình đẹp lắm
Bờ cát dài… thăm thẳm rặng dừa xanh
Cá tung tăng... chim ríu rít trên cành
Bao cảnh đẹp... như tranh… trong mắt biếc.
Anh thủ thỉ gọi “mình ơi “tha thiết
Sau bao ngày da diết dệt mộng mơ
Đất yên bình đón lấy bước nàng thơ
Chàng thi sĩ thẫn thờ say dáng ngọc.
Dấu yêu à ! Tựa vai anh mà khóc
Giọt vui mừng… giọt ngọc của khát khao
Biển lặng yên sao lòng dậy cồn cào
Dấu yêu hỡi! Mình hôn nhau em nhé!
Sưu tầm
Em về với biển quê anh
Em về với biển quê anh
Phú Quốc
Phú Quốc hôm nay thật tuyệt vời
Nắng vàng rực rỡ trải muôn nơi
Sóng biển hiền hoà ôm bờ cát
Một màu cây cối mướt xanh tươi.
Phú Quốc dịu hiền mến yêu ơi!
Có người con gái nhớ thương tôi
Xa xăm cách trở ngàn vạn dặm
Vẫn thấy trong tim dạ bồi hồi.
Phú Quốc - nơi này những năm xưa
Bao hồn liệt sỹ đã tiễn đưa !
Kẻ thù độc ác không còn nữa
Đảo Ngọc hôm nay đẹp bốn mùa.
Tôi nhớ vô cùng Phú Quốc ơi!
Nỗi niềm xao xuyến cả hồn tôi
Gửi người con gái thương yêu ấy
Tôi tặng cho em cả biển trời..!
Thơ: Đức Trung
Phú Quốc
Phú Quốc
Phú Quốc thân yêu
Lần đầu về Phú Quốc thân yêu
Mảnh đất vườn tiêu trổ lưng đồi
Rừng sim chín mọng tươi đằm thắm
Ngọc trai lóng lánh ánh trăng trôi
Hòn đảo lung linh trước biển khơi
Lặng lẽ hiên ngang giữa đất trời
Vươn mình như đà đang lướt sóng
Đảo ngọc long lanh thật rạng ngời!
Thơ: Nguyễn Quang Tuyến
Phú Quốc thân yêu
Phú Quốc thân yêu
Em mau về
Em có về Phú Quốc với anh không ?
Quê hương đó ngọt như dòng sữa mẹ
Mùa mưa nắng tắm mát đời thơ trẻ
Sóng khơi xa thỏ thẻ những đêm sầu.
Em mau về quê hương đợi đã lâu
Trên gành đá sóng bạc đầu thương nhớ
Mãi xe cát anh Dã Tràng tìm vợ
Suối non ngàn bến lở đợi bờ thương.
Em mau về hoa đã ngạt ngào hương
Chim phương Bắc trên đường tìm bến đỗ
Rực sắc tím say lòng sim mua trổ
Tiếng chim rừng nói hộ những chờ trông.
Em mau về để anh nhớ anh mong
Cơn gió Bấc lạnh lòng trai biển đảo
Đến đây nhé bằng tình yêu huyền ảo
Mang nồng nàn, thơm thảo rót vào anh.
Em mau về dạo bước chốn biển xanh
Chị Hằng múa giữa đêm thanh lả lướt
Ánh vàng trải ngàn hoa trên sóng nước
Ngất ngây hồn mộng ước thuở yêu xa.
Em xem kìa cau đã trắng buồng hoa
Trầu khoe sắc đậm đà xanh ngan ngát
Tiếng gió biển du dương hoà khúc nhạc
Thay lòng anh khao khát đón em về.
Em mau về nồng mãi khúc si mê
Bao ngang trái bỏ bên lề cuộc sống
Hãy cho anh hương yêu và khát vọng
Quê hữu tình mãi đợi bóng nàng dâu.
Thơ: Dương Tuấn
Em mau về
Em mau về