Phố núi ơi
Ta trở lại Hoà Bình một sáng
Phố núi ơi ánh nắng chan hoà
Kìa em mái tóc cài hoa
Lung linh hồ nước sông Đà gương soi
Rừng núi trải muôn nơi hùng vĩ
Mái ngói cong phố thị mờ sương
Vẫn em cô gái bản Mường
Thướt tha váy áo má hường đợi ai ?
Sông chảy mãi đổ dài con nước
Nắng ngày thu ta ước gặp em
Mây trôi ngang núi êm đềm
Nghiêng trao vành nón má thêm ửng hồng
Ngày dự hội rất đông em ạ
Bốn phương trời xa lạ thành quen
Nắm tay bạn hữu mọi miền
Rượu cần cùng uống hơi men ngấm dần
Đêm một giải sông ngân lấp lánh
Chén rượu tình bên ánh trăng soi
Say xưa ngắm mãi chẳng rời
Lỡ yêu đôi mắt buông lơi thủa nào !
Tác giả: Kiều Cường
Phố núi ơi
Phố núi ơi
Có ai về bản người Mường
Em là con gái Hoà Bình
Hoa văn cạp váy ẩn mình ấp e
Thân quen trên lối đi về
Nhà sàn vách lá chân quê núi rừng
Bản em ở mãi lưng chừng
Vào mùa lễ hội tưng bừng khắp nơi
Cồng chiêng vang vọng núi đồi
Rượu cần cong vít lả lơi sớm chiều
Cho say mới thực lời yêu
Tơ lòng sẽ tỏ bao điều cùng ai
Sợi tình theo gió bay hoài
Của người con gái miệt mài lưng nương
Vần thơ chín đợi mười thương
Có ai về bản người mường cùng em.
Thơ: Hoa Nắng
Có ai về bản người Mường
Có ai về bản người Mường
Gửi em cô gái Bản Lác
Về Mai Châu tìm em mùi thơm nếp
Ngày cuối xuân nắng tỏa ngất trời mây
Bản Lác đây ánh vàng hương đất mới
Đắm say hồn lữ khách vẻ tinh khôi
Em đón tôi bằng nụ cười của gió
Nhẹ thoảng qua đâu đó chút hương xưa
Lối quanh co nối bản làng nho nhỏ
Cánh đồng xanh lúa đang thủa mạ non
Bậc nhà sàn mế tựa cửa ngóng con
Tấm khăn xưa đã sờn tay mẹ dệt
Nhớ không em dáng mẹ ngồi khung cửi
Kỉ niệm thương kết sơi chỉ đơn sơ
Rượu cần kia sao ngọt vị quê hương
Men say uống khẽ du dương điệu múa
Nắm bàn tay điệu xoè em dáng nhỏ
Dịu dàng đưa niềm cảm xúc trào dâng
Thấy tiếc nuối nơi bản làng thơ mộng
Chợt bồi hồi sao xuyến lúc chia xa
Mong gặp lại như lần đầu gặp lại
Chẳng nhạt phai năm tháng của tình ta.
Tác giả: ShinichiTN
Gửi em cô gái Bản Lác
Gửi em cô gái Bản Lác
Thủy Điện Hòa Bình
Lầm lì và nóng bỏng
Trưa tháng bảy sông Đà
Lòng hồ sâu chóng mặt
Cẩu vươn tay trời xa…
Miệng rồng mùa dư nước
Ba cửa phun bụi hồng
Lũ Sơn La trôi phố
Sáu cửa xả vẫn không!
Xe chạy mặt đất rung?
Vi vu dây cao thế
Lửa hàn xoè hoa cải
Trái núi đang vặn mình
Hoà bình – Nguồn than trắng…
Xung điện lưới quốc gia
Vượt đường xa ngàn dặm
Niềm vui đến mọi nhà.
Một công trình thế kỷ
Để lại cho muôn đời
Thiên nhiên đâu tự đẹp
Thiếu bàn tay con người.
- Mạnh Khoa -
Thủy Điện Hòa Bình
Thủy Điện Hòa Bình
Hoà Bình mến yêu
Đây dòng nước Sông Đà vẫn chảy
Suốt cả năm guồng máy quay đều
Xưa thì củi đốt đèn khêu
Ngày nay có điện túp lều sáng trưng
Mọi ngõ ngách tưng bừng phấn khởi
Dân xứ Mường phơi phới niềm vui
Chúc nhau chén rượu thơm bùi
Nghĩa tình thân mật đẩy lui muộn phiền
Mùa K’Lăng tới đoàn viên nhé bạn
Hoa Nắng cười xóm bản nhìn trông
Đẹp xinh tựa đóa hoa hồng
Thu về chớm nở hừng đông rạng ngời
Nào thi hữu khắp nơi bốn biển
Chúng ta cùng mau tiến thật nhanh
Hội thơ mồng chín rõ rành
Hòa Bình Yêu Mến rừng xanh vẫy chào.
Tác giả: Minh Lộc
Hoà Bình mến yêu
Hoà Bình mến yêu
Về Mai Châu
Chiều đông thăm cảnh Mai Châu.
Quanh co đèo dốc uốn câu ân tình.
Gặp nhau buổi sớm bình minh.
Mây đèo bàng bạc có mình có ta.
Sương đêm từng giọt la đà.
Rừng xanh thấm đẫm mặn mà vùng cao.
Mai Châu gái Thái thanh tao.
Vui cùng bè bạn xôn xao múa xòe.
Chiều buông ánh lửa lập lòe.
Nắm tay nhảy sạp váy xòe… yêu ghê.
Mời anh mời chị có về.
Mai Châu mừng đón thăm quê núi rừng.
Rượu cần ấm áp tưng bừng.
Quây quần bếp lửa vui mừng hân hoan.
Hữu duyên mâm ngũ phượng loan.
Theo về thành phố chứa chan nghĩa tình.
Thơ: Mạc Phương
Về Mai Châu
Về Mai Châu
Hoà Bình quê em
Mời anh về với quê hương
Hòa Bình em đó thân thương rất nhiều
Về em nhắn nhủ bao điều
Cho anh càng thấy thêm yêu quê mình
Mời thăm thủy điện lung linh
Đêm về thắp sáng thêm xinh quê nghèo
Sông Đà dòng nước trong veo
in hình dưới nước mây treo trên trời
Những cơn gió mát lả lơi
Nhẹ nhàng đưa đẩy chơi vơi cánh diều
Quê em vào những buổi chiều
Dịu êm nghe tiếng sáo diều vi vu
Chìm vào giấc ngủ lời ru
Bình minh thức giấc sương mù nhẹ bay
Hòa Bình trong mỗi sớm mai
Đàn chim ríu rít gọi bầy xôn xao
Cỏ cây hoa lá đón chào
Còn em lại thấy xuyến xao trong lòng
Để rồi ngơ ngẩn đợi mong
Ai về ngắm mặt trời hồng quê em.
Tác giả: Hương Hà
Hoà Bình quê em
Hoà Bình quê em
Bản Lác chiều xuân
Về thăm bản Lác chiều xuân
Núi ngơ ngẩn núi
Mây tần ngần mây
Hồn thơ "Tây Tiến" dâng đầy
Mùa em thơm,
Nếp hương bay loãng chiều
Đến Mai Châu
Nhớ khăn Piêu
Thoi thưa nhớ nhịp
Khung thêu nhớ người
Nỗi niềm thổ cẩm đầy vơi
Sín kiềng, tằng cẩu...
Em tôi ngại ngùng
Trống chiêng sạp nổi sàn rung
Chiều xuân bản Lác nhuộm hồng má em.
- Nguyễn Thị Tuyết -
Bản Lác chiều xuân
Bản Lác chiều xuân
Một thoáng Hòa Bình
Đường lên Tây Bắc quanh co
Đồi treo lơ lửng núi đo sương mờ
Cảnh quan tựa một giấc mơ
Nhà sàn thấp thoáng hững hờ luồn mây.
Gái Mường má đỏ hây hây
Váy xòe, áo cóm…ngất ngây lòng người
Rượu cần ủ lá men tươi
Uống vào say cả nụ cười của em
Bùa mê ai lỡ tay đem
Nhuộm vào dải yếm cánh sen cổ tròn.
Ngẩn ngơ em cứ tươi ròn
Ra về người có… có còn… nhớ tôi.
Tác giả: Gia Long Hp
Một thoáng Hòa Bình
Một thoáng Hòa Bình
Nhớ Mai Châu quê hương
Ba năm rồi không về thăm Mai Châu
Mảnh đất thân yêu nuôi con khôn lớn
Dòng sông Đà long lanh trong nắng sớm
Sương bồng bềnh trên đèo dốc Thung Khe.
Bản Lác hoang sơ ánh lửa lập loè
Chum rượu cần làm say lòng du khách
Bữa cơm lam đặc sản vùng Tây Bắc
Cá nướng thơm bùi nhớ mãi Thung Nai.
Nhớ Mai Châu vào những buổi sớm mai
Sương phủ trắng cả bãi sông trước mặt
Sóng lăn tăn vỗ đôi bờ dìu dặt
Đợi cha về mẻ lưới cá đầy khoang.
Mái chèo khua trên dòng nước mênh mang
Chiếc thuyền chài đang trở về bến đỗ
Con hớn hở cắp theo chiếc rổ nhỏ
Đem cá về để mẹ thổi cơm trưa.
Con nhớ Hoà Bình vào những tháng mưa
Dòng sông Đà nước cuồn cuộn chảy
Cha miệt mài ngày ngày bươn chải
Chở khách du lịch về thăm Mai Châu.
Con không quên ngày nắng đổ đỉnh đèo
Lưng đeo gùi theo mẹ lên nương rẫy
Những mỏm đá cheo leo như đánh bẫy
Đôi chân mẹ chằng chịt vết thời gian.
Chẳng bao giờ con thấy mẹ thở than
Kể cả khi dòng sông Đà giận dữ
Cuốn phăng đi bè cá nguồn dự trữ
Nuôi gia đình những năm tháng khó khăn.
Ba năm rồi con chưa được về thăm
Mảnh đất Mai Châu chôn rau cắt rốn
Nơi nuôi dưỡng tình yêu con đủ lớn
Biết thương yêu và trân quý cội nguồn.
Tác giả: Bùi Thị Hạnh / Mầm non Yên Đồng - Yên Lạc
Nhớ Mai Châu quê hương
Nhớ Mai Châu quê hương