Mưa Bình Dương
Ngọn gió như lời ai hát
Mênh mông rừng dương âm vang
Chồi xanh lách lên trong cát
Mưa xuống trên dòng Trường Giang
Tôi đi giữa chiều mưa ấy
Nghe cây cỏ nói trong vườn
Chuyện đất và lời của nước
Ngọt ngào biển gió Bình Dương
Làng quê những năm chiến tranh
Mặt đất mặt người trơ trụi
Số phận đâu chờ may rủi
Từ trong cát trắng, xanh lên
Muốn nói đôi điều với cát
Mà sao cát vẫn lặng yên
Cháy giữa lòng tôi cơn khát
Trước màu trắng ấy vẹn nguyên
Tôi đi trong chiều bâng khuâng
Tôi đi trong chiều mưa đằm
Cây thắm trên vùng đất mới
Vẫn còn cơn khát nghìn năm.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Hạnh
Mưa Bình Dương
Mưa Bình Dương
Bình Dương một góc tình riêng
Hương khơi biêng biếc nỗi niềm
Trái sầu riêng – dễ – sầu riêng – riêng mình
Cầu Ngang bắc nhịp vô tình ?!
Chân qua mê mãi nước nhìn bóng quen…
Lửa bùng – điệu múa – tay mềm
Đất quê – men bóng tạc nên câu hò
“Chiều chiều mượn ngưa ông Đô…”
Tiếng chuông thổ mộ đổ bờ tâm linh…
Tím dòng sông – tím lục bình
Con đò ký ức trở mình nghe thương
“Ai đi chợ Thủ – Bình Dương”
Hỏi dùm tôi…lá trầu vườn nhà em…
Bình Dương Một góc tình riêng…!
Tác giả: Nguyễn Minh Dũng
Bình Dương một góc tình riêng
Bình Dương một góc tình riêng
Anh về Bình Dương
Anh về đất rộng Bình Dương
Trái cây và lá con đường cỏ xanh
Môi người nắng ngọt vây quanh
Nụ cười Nam Việt yên lành bấy nay
Em về đẩy mộng lên vai
Chào xuân ngả nón bụi ngày gió ru
Mừng vui con mắt ngây thơ
Mây nghiêng như lệ pha mờ chiêm bao
Yêu nhau cảm động dường nào
Anh về đất rộng cúi chào Bình Dương.
Thơ: Bùi Giáng
Anh về Bình Dương
Anh về Bình Dương
Về thành phố mới Bình Dương
Về thành phố mới Bình Dương
Tôi đi trên những con đường nở hoa
Ngập tràn tiếng hát, lời ca
Dìu tia nắng mỏng, hiền hoà yêu thương
Thoảng bay mái tóc người thương
Tuổi xuân mười tám, còn vương vấn đời
Ngẩn ngơ, những sợi tơ trời
Xốn xang, một thuở yêu người, người yêu…
Vo ve, ong bướm dập dìu
Nhả tình trên đoá hoa yêu gọi mùa
Mùa xuân hoa nắng…lưa thưa
Hong hanh, cơn gió cõng mùa vội sang
Về Thành phố mới…lang thang
Dấu chân dặm tuổi đá vàng phai phôi
Nhà ai rộn rã tiếng cười?
Màu xanh hạnh phúc, ngọt bùi đôi môi
Về Thành phố mới, em ơi!
Đan tay nhau, giữa biển đời mênh mông
Bến bờ ngày tháng xanh trong
Tình yêu đôi lứa mặn nồng thuỷ chung.
Tác giả: Thiên Ân
Về thành phố mới Bình Dương
Về thành phố mới Bình Dương
Em ơi hãy về Bình Dương quê anh
Em say đắm dạo công viên Thành Phố.
Có một người dõi mắt ngắm nhìn em.
Công viên xanh nở rộ những chùm hoa.
Anh thầm mong em hãy ngước quay lại.
Em yêu ơi hãy đến với Bình Dương.
Thành Phố Mới đẹp đẽ sắc cờ hoa.
Tòa Thị Chính hiên ngang sừng sững đứng.
Đường thênh thang rộng mở đón em về.
Bình Dương ơi tình yêu ai tha thiết.
Anh yêu đất, yêu trời, yêu cô gái nơi đây.
Với tình anh như nắng hè rực lửa.
Như phượng hồng đỏ khúc nhạc ve kêu.
Đế chúng mình có nhiều lần gặp gỡ.
Xin hãy gọi tình yêu Miền Đất Đỏ
Cho Thủ Dầu mảnh đất chúng mình thương.
Bình Dương ơi, chưa đẹp thế bao giờ.
Bình Dương quê anh có bầu trời xanh thẳm.
Không phong ba bão tát, không lũ lụt bao giờ.
Yêu Bình Dương yêu cây Dầu thẳng tắp.
Đất Anh yêu, Em có một quê hương.
ĐẠI VŨ ĐÌNH
Em ơi hãy về Bình Dương quê anh
Em ơi hãy về Bình Dương quê anh
Ruộng Bình Dương
Em về đất rộng Bình Dương
Phố mai là gió môi hường se dâu
Tóc xanh bủa lệch mái đầu
Mây xanh như lệ pha sầu ruộng xuân
Dấu sương chìm cỏ Yên Tần
Dấu chim về có đậu gần gũi không
Kết chùm nhánh trắng ra bông
Vành cong môi hẹn vun trồng về đâu.
Tác giả: Bùi Giáng
Ruộng Bình Dương
Ruộng Bình Dương
Ai về xứ Thủ
Có ai về xứ “Thủ”
Xin nhắn thử đôi lời
Có còn cây “Dầu Một”
Một lần vào trong tôi!
Quê hương tôi xứ “Thủ”
Người gọi nó Bình Dương
Dù Bình Dương hay Thủ
Cũng chẳng cách đôi đường!
Quê hương tôi thời chiến
Có lắm chỗ chiến khu
Chiến tranh ngày ác liệt
Anh em chết, hận thù!
Ngày tàn rồi cuộc chiến
Hận thù vẫn liên miên
Cùng nhau còn ngoãnh mặt
Mộ, mộ khắp mọi miền!
- Sưu tầm -
Ai về xứ Thủ
Ai về xứ Thủ
Bình Dương
Bình Dương vùng đất tôi yêu
Nơi đây chứa đựng bao điều thiết tha
Từ trẻ nhỏ, đến cụ già
Ai ai cũng biết dân ca, câu hò
Thủ Dầu Một, huyện Tân Uyên
Thuận An, Bến Cát, Dầu Tiếng, Phú Giao
Những mảng đất của hôm nào
Tạo nên vùng đất ngọt ngào Bình Dương
Tiềm năng du lịch khiêm nhường
Địa danh nổi tiếng Chiến trường khu D
Bao vườn cây trái xum xuê
Thu hút du khách tìm về Lái Thiêu
Lễ hội, chùa cổ rất nhiều
Hội Khánh, Châu Thới, Thiên Hậu, Long Hưng
Công nghiệp phát triển không ngừng
Kinh tế tăng trưởng theo từng ngày qua
Tuổi trẻ tiếp bước ông, cha
Góp phần xây dựng quê nhà đi lên
Làng nghề phát triển cạnh bên
Giữ nền văn hóa, lưu tên bao đời
Bình Dương vẻ đẹp rạng ngời
Ai xa xin nhớ bao lời mẹ cha:
"Cho dù có ở phương xa
Thì quê con mãi vẫn là Bình Dương !!! "
- Hoàng Huỳnh -
Bình Dương
Bình Dương
Bình Dương
Bình Dương!… Bình Dương!… Bình Dương!…
Là bao nỗi nhớ, niềm thương ngọt ngào
Mềm lòng môi chín ca dao
Chìm trong mắt biếc dạt dào người thương
Hồi nào, em hỡi Bình Dương
Buồng cau trổ, lá trầu vườn bâng khuâng
Mờ sương “Thổ mộ” lanh canh
Chở duyên tôi bén với nhành tương tư
Bây giờ, đất hoá hồn người
Để trong mỗi bước có lời thịt da
Có đời mưa nắng hiền hoà
Bưng, biền, sông, rạch… Mượt mà đồng dao
Phải lòng nét bút xuân trào
Chan tâm người thợ thanh cao tuyệt vời
Hình sông, dáng núi, biển, trời…
Gấm hoa… Văn hiến… Bồi hồi tâm can
Theo em về với nồng nàn
Vườn cây quyến rũ hương choàng lứa đôi
Tiếng chim trong vắt lượn mời
Lung linh bờ lá nắng bơi, hoa cười
Bình Dương thương nhớ đầy vơi
Tình yêu đầm ấm vòm nôi quê nhà
Bình Dương hai tiếng thiết tha
Thân thương như thể gọi Cha – Mẹ mình!
Tác giả: Nguyễn Minh Dũng
Bình Dương
Bình Dương
Về với Bình Dương
Tình thơ gắn kết Bình Dương
Trai tài gái sắc dễ thương mặn mà
Về đây mình thấy thiết tha
Thăm vườn cây trái đậm đà Lái Thiêu
Du lịch Đầu Tiếng nhớ nhiều
Công viên thành phố đáng yêu tuyệt vời
Thăm chùa Tây Tạng người ơi
Chợ đêm đông đúc thảnh thơi ghé vào
Gỏi gà măng cụt bánh bèo
Cháo lươn thưởng thức hôm nào cũng vui
Bình Dương chia ngọt sẻ bùi
Qua thăm nơi ấy mình ơi ...khó về
Rộn ràng tiếng hát say mê
Say thơ ngắm cảnh nhớ về nhé em
Mùa đông thời tiết đẹp thêm
Đông Nam bộ đó dịu êm tháng ngày.
Tác giả: Nguyễn Nguyên
Về với Bình Dương
Về với Bình Dương