Gái Tuyên Quang
Rượu tầu chè thái gái tuyên.
Cái tên em một chữ duyên đứng đầu.
Tôi quen em đã từ lâu.
Mà nay mới gửi câu thơ đến người.
Nụ cười tươi tắn rạng ngời.
Tâm hồn trong sáng yêu đời lắm thay.
Cùng em uống bát rượu đầy.
Nâng lên uống cả men cay tình nồng.
Má em chợt ửng sắc hồng.
Lông mày chân liễu môi nồng men say.
Mối tình sét đánh rồi đây.
Câu thơ cảm xúc dâng đầy tặng em.
Tác giả: Hồ Văn Năm
Gái Tuyên Quang
Gái Tuyên Quang
Cây đa Tân Trào ngàn năm lịch sử còn ghi dấu
Vẫn xoải vươn cành trải bóng xa
Trời giông bão tố chẳng lo già
Oai hùng bệ vệ thân choàng đứng
Dũng cảm kiên cường rễ mọc ra
Khắc mũi gươm đao trừ giặc pháp
Thành tên súng đạn giết thù nhà
Ngàn năm sử sách còn lưu giữ
Vẫn xoải vươn cành trải bóng xa.
Thơ Nguyễn Binh
Cây đa Tân Trào ngàn năm lịch sử còn ghi dấu
Cây đa Tân Trào ngàn năm lịch sử còn ghi dấu
Tuyên Quang tình yêu trong tôi
Bạn ơi hãy đến Tuyên Quang
Quê chúng tôi
Có rừng cây xanh thắm một màu
Bên dòng Lô chảy vang mãi bản tình ca
Qua những nương chè
Xanh những lũy tre bên đồng lúa chín
Thẳng cánh cò bay
Thênh thang ta bước Tân Trào chiến khu
Ta nghe tiếng suối rì rào
Bao nhiêu là truyện lạ
Suối chảy ra sông, sông ra biển lớn
Bạn ơi hãy cùng chúng tôi
Dựng xây Tuyên Quang đổi mới
Thành phố lớp lánh
Như muôn ngàn vì sao
Ai qua sông lô trên bến dưới thuyền
Nhớ qua tam cờ hoa trái bốn mùa
Ta lên phố núi xuân hoà mộng mơ
Núi dùm nghiêng bóng
Tiếng chuông nhà thờ ngân
Đến mùa phượng đỏ
Bằng lăng tím bên sông
Hai đứa mình chờ nhau
Tuyên Quang ta yêu biết mấy
Em đã về đây trên những nhịp cầu
Tiếng còi tầm vào ca
Ta lại hẹn nhau
Chiều tím dòng Lô
Em nghiêng vành nón em cười
Để anh nhớ mãi
Người đẹp sứ Tuyên
Ơ Tuyên Quang mãi trong ta.
Anh Quân
Tuyên Quang tình yêu trong tôi
Tuyên Quang tình yêu trong tôi
Tuyên Quang ngày trở lại
Thành nhà Mạc còn nguyên nét cũ
Cây si già rủ bóng trầm tư
Nhịp cầu lớn vươn sang Nông Tiến
Trăng núi Dùm nghiêng mãi vào thơ...
Tuyên Quang đây – Ngày tôi trở lại
Có niềm mong xa, có nỗi nhớ thầm
Công trình mới lung linh bóng nước
Vẫn cây bàng đỏ lá suốt mùa đông…
Tuyên Quang đây – Ngày tôi trở lại
Nắng phía nào cũng đằm thắm thân yêu
Phan Thiết, Xuân Hòa… bến sông kỷ niệm
Hoa di lăng dìu dịu đường chiều
Tuyên Quang đây – Ngày tôi trở lại
Vị chè xanh còn đậm trên môi
Mẹ tảo tần sớm khuya lặng lẽ
Tóc phơ phơ thương đất, thương người…
Tuyên Quang ơi! Dẫu buồn vui có thật
Và sông Lô dâng nước mỗi mùa
Phù sa nuôi những cuộc đời nhân hậu
Xanh mượt mà mảnh đất chiến khu xưa.
Tác giả: Cao Xuân Thái
Tuyên Quang ngày trở lại
Tuyên Quang ngày trở lại
Mình về nhé Tuyên Quang
Trung thu này mình về nhé Tuyên Quang
Hội rước đèn trăng rộn ràng khắp phố
Mọi ưu phiền âu lo đều buông bỏ
Hòa nhịp dòng người như tỏ như say
Trung thu này mình nhớ nhé… về đây
Thăm Thành Tuyên trong niềm vui bất tận
Một lần thôi cho lòng thêm vương vấn
Mai lỡ xa rồi cũng chẳng thể nào quên
Tháng chín này mình về với quê em
Nắng vẫn mênh mang thu nhuốm vàng cánh lá
Bưởi Xuân Vân tôm mọng mềm đẫy quả
Mâm cỗ đêm rằm ngọt lịm cả mùa sau
Đường phố đêm nay lộng lẫy sắc màu
Thành Tuyên trẻ nối nhịp cầu Nông Tiến
Những ánh mắt tươi vui nụ cười thân thiện
Người Tuyên Quang dễ mến đến vô cùng
Tùng! rinh rinh!…ôi nhịp trống tưng bừng
Như dấu ấn thời gian đi cùng năm tháng
Rằm trung thu vầng trăng đêm tỏa sáng
Điệu múa Lân Rồng hòa khúc nhạc âm vang
Tháng chín về lòng bỗng thấy xốn xang
Hương cốm miên man lúa chín vàng rưng rức
Lễ hội đêm nay đất trời rạo rực
Có ánh mắt nào thao thức cùng trăng.
Sưu tầm
Mình về nhé Tuyên Quang
Mình về nhé Tuyên Quang
Về Tuyên
Đêm nay nằm với Tuyên Quang,
Nằm với sông Lô chảy ở đầu giường,
Nằm với dưới kia Cây đa Nước chảy,
Phía trên là Cây số bảy Hà Giang.
Đêm nay ta về nằm với những năm
Kháng chiến gian lao gió núi mưa dầm,
Lá mưa rì rầm trời như ngâm nước,
Cơ quan trong rừng đêm buốt xuyên chăn.
Đêm nay ta về nằm lại với ta,
Ấp tai xuống giường, yêu mến bao la,
Thấm thía lại những ngọt bùi kháng chiến,
Từ phố Tam Cờ qua xóm Ỷ La.
Một khúc sông Lô, đôi bờ xanh mướt,
Ngô khẽ lay cờ, mía ken lá sắc,
Đường sâu quanh quất, nhà nhỏ xóm thưa,
Đi về này những lối này năm xưa.
Đất nước ơi, ta quyện với mình chặt lắm
Nên đi rồi, lòng không thể gỡ ra.
Tuyên quang, Tuyên Quang, đâu là mình, đất thắm,
Và phần nào là hồn thẳm của ta?
Tác giả: Xuân Diệu
Về Tuyên
Về Tuyên
Về với Tuyên Quang
Ngày anh về với Tuyên Quang
Tân Trào, Hồng Thái …cung đàn thong dong
Thác Mơ hùng vĩ tuổi hồng
Đưa nhau vào chốn phiêu bồng thực mơ
Mỹ Lâm suối khoáng đợi chờ
Bên nhau thư giãn thả thơ về trời
Nà Hàng sinh thái ai mời?
Về qua Pắc Tạ núi đồi bao la
Thác Lăn bóng ngã la đà
Ngắm nhìn thương những mái nhà đơn sơ
Dời chân Đền Hạ từng giờ
Ghé sang Đền Thượng tôn thờ vốn lâu
Lễ hội cấp sắc người Dao
Cồng, chiêng rộn rã bay vao không gian
Giếng Tanh, Giã cốm…mùa màng
Nhịp chày giã gạo xốn xang lòng người
Lăng Can thổ cẩm tuyệt vời!
Vĩnh Tân xanh mướt anh ơi đồi chè!
Tình yêu năm tháng chở che
Gặp em mắt biếc tròn xoe dạt dào
Món ăn anh thích loại nào?
Bánh gai Chiêm Hóa đẫm màu quê hương
Sông Lô gỏi cá nằm nương
Rượu ngô, bánh khải …ai nhường nhịn ai?
Soi Liêm ngô nếp dẻo dai
Thương em, thương suối tóc dài đam mê
Tuyên Quang môi đã gần kề
Nụ hôn mười tám vụng về tuổi xuân.
Tác giả: Thiên Ân
Về với Tuyên Quang
Về với Tuyên Quang
Về với Tuyên Quang
Hôm nay tôi về thành phố Tuyên Quang
Qua những vần thơ đưa đàng chỉ lối
Nơi có Sông Lô, Cây Đa bến đợi
Phố đỏ, đồng vàng, những buổi chiều êm.
Những con đường mà tôi chẳng biết tên
Nó cứ cong cong, hàng cây lẳng lặng
Tán rộng xòe ra vươn mình che nắng
Dưới gốc kia, ta chẳng muốn đi về.
Đúng thực nơi này cảnh vật đê mê
Núi đá rừng cây tràn trề sức sống
Dòng nước Sông Lô, tình người lắng đọng
Trôi êm êm, thuyền lướt sóng lững lờ.
Di tích vẫn còn nguyên vẹn ngày xưa
Nhà Mạc tôn nghiêm tường thành cổ kính
Dấu ấn cha ông một thời vững mạnh
Dám hy sinh để bảo vệ giống nòi.
Ta ước một lần đi ngược về xuôi
Sẽ đến Tuyên Quang thăm người, thăm cảnh
Nghe nói Gái Tuyên sắc, tài, dung, hạnh
Ta đang mong, mong lắm một ngày về.
Tác giả: Lê Sáng
Về với Tuyên Quang
Về với Tuyên Quang
Thăm Tân Trào nhớ bác
Nẻo về nắng vén màn sương
Trập trùng đồi núi, con đường quanh co.
Nhà sàn thấp thoáng nhấp nhô
Bến sông bãi sắn, nương ngô trổ cờ
Vẳng nghe tiếng dậy reo hò
Mừng tàu Pháp đắm sông lô năm nào
Đây rồi thánh địa Tân Trào
Cái nôi cách mạng năm nào nước ta
Đình Hồng Thái bóng cây Đa
Lán Nà Lừa...Bác vào ra một thời
Chúng con không khỏi bồi hồi
Nhớ về không khí sục sôi những ngày
Toàn dân vùng dậy đánh Tây
Phá xiềng xích, bẻ ách, dựng xây cơ đồ
Núi rừng này lập chiến khu
Giặc Tây như đám mây mù phải tan
Chín năm kháng chiến gian nan
Điên biên lừng lẫy, sử vàng thắm tô
Tân trào một thưở chưa mờ
Anh Văn "Võ Nguyên Giáp"
Tuyên thệ dưới cờ vàng sao
Quốc dân đại hội Tân Trào
Lời thề của Bác đi vào sử xanh
Tự do, độc lập quyết dành
Ước mơ của Bác nay thành mười mươi ...
Về đây càng nhớ thương người
Niềm thương nỗi nhớ dâng đầy trong con ..!!!
Tân trào nhớ Bác.
Thơ TT
Ng.Thanh Bình
Thăm Tân Trào nhớ bác
Thăm Tân Trào nhớ bác
Trở về Tuyên Quang
Lâu rồi chưa về Tuyên Quang
Hôm nay trở lại ngỡ ngàng lắm thay
Tuyên Quang giờ đẹp thế này
Nhà cao phố đẹp đắm say lữ hành.
Song Long chín chín núi thành
Na Hang bến Thuý long lanh mắt Trời
Vài Phạ cọc đá chơi vơi
Lâm Sơn kỳ vĩ đất trời lung linh.
Pác Pan dáng nàng Mơ xinh
Ngàn đời vẫn hướng chồng mình đi xa
Lệ rơi thành thác trắng nhòa
Đèo cao khuất bóng người qua Nặm Pàn.
Thương ai thành lệ Pác Ban
Để ai tơ tưởng lệ tràn Thác Mơ
Đâu rồi cô gái ai chờ
Pắc Tạ, Nậm Rượu nguồn thơ vô cùng.
Bản Ba thác trắng mung lung
Ba tầng hùng dũng mịt mùng Vằng Tang
Hoang sơ sinh thái bản làng
Hút hồn du khách mơ màng nhân sinh.
Mỹ Lâm suối khoáng tắm mình
Massage trị liệu đưa mình bồng lai
Lán Nà Lừa nhớ bóng ai
Lãnh tụ cách mạng nối dài tương lai.
Tân Trào Hồng Thái nhớ ai
Trung ương chính phủ ngày mai nước nhà
Lịch sử ghi mãi nhớ hoài
Đây nôi cách mạng trải dài quê hương.
Hồ Khởn du khách thập phương
Tham quan thưởng trái, du xuồng hồ tiên
Đia linh, nhân kiệt, gái Tuyên
Đệ nhất nước Việt bình yên đâu bằng.
Hải Nam 25/4/22.
Trở về Tuyên Quang
Trở về Tuyên Quang