Di tích Quảng Ngãi
Mời anh đến thăm quê em Quảng Ngãi
Nơi xứ đường nổi tiếng của nước ta
Xem công trình bên thành cổ Châu Sa
Vẫn đứng mãi thi gan cùng năm tháng
Núi Thiên Ấn, mộ bia Huỳnh Thúc Kháng
Danh bất hư truyền hai tiếng danh sơn
Nước sông Trà pha nấu ngát hương thơm
Các vua chúa lưu những dòng cổ tự
Hương hành tỏi ấm chân người du tử
Đảo Lý Sơn giữa trời đất hoang sơ
Những cù lao trên mặt biển mờ mờ
Còn vết tích của năm dòng núi lửa
Khu văn hóa Sa Huỳnh luôn mở cửa
Những quan tài chum đất mấy ngàn năm
Nhiều tư trang tùy táng dưới mộ hầm
Nét đặc sắc cư dân xưa Quảng Ngãi
Quyển nhật ký Đặng Thùy Trâm để lại...
Bệnh viện buồn tái hiện thuở ước mơ...
Khói trầm hương lãng đãng quyện án thờ
Phút mặc niệm anh linh người bác sĩ
Khu chứng tích đau thương làng Sơn Mỹ (1)
Tiếng thét gào vang đất lở trời long
Máu lương dân tuôn chảy xuống thành dòng
Đài tưởng niệm ngàn năm còn đẫm lệ
Cuộc thảm sát, Phước Bình _ Diên Niên chưa kể (2)
Giặc tràn vào gây tang tóc đau thương
Anh có hay tin chiến thắng Vạn Tường (3)
Mốc son mới, những ngày đầu kháng chiến
Đất Quảng Ngãi còn lưu nhiều sự kiện
Về Ba Tơ thăm du kích các anh
Đã đem bao xương máu để giữ giành
Hồn dân tộc theo ngọn cờ phấp phới
Anh hãy chép bài thơ em trao gởi
Và phổ vào những điệu hát lời ru
Tình đôi ta như cánh bướm phiêu du
Bay chấp chới trên mọi miền đất nước.
Thiên Lý
Di tích Quảng Ngãi
Di tích Quảng Ngãi
Về thăm Quảng Ngãi
Anh đưa em về thăm Quảng Ngãi
Thăm bờ xe nước bến sông Trà
Thăm đồng lúa mới quê Mộ Đức
Chiều về Thiên Ấn ngắm chân mây
Dòng nước Trà Giang bên Thiên Ấn
Ghi dấu Niêm Hà, Trời hạ ban
Lặng lẽ trôi về nơi cửa Đại
Tô thắm đôi bờ Cổ Lũy thôn
Long Đầu Hý Thủy chiều in bóng
Nhớ mãi chuyện xưa thấy chạnh lòng
Hà Nhai Vãn Độ mờ sương khói
Đò chờ đưa khách vội sang sông
Nhìn lên Thiên Bút màu xanh thẳm
Ngọn bút trời Nam viết mây vàng
Ngàn năm thiên cổ còn lưu lại
La Hà Thạch Trận dấu chân qua
Thạch Bích Tà Dương chiều in nắng
Ngày về lá rụng biết thu sang
Đường lên đỉnh núi mây giăng lối
Thơ thẫn đường về bóng nhạn sa
Vân Phong Túc Vũ mây và gió
Đưa nước về nguồn tắm suối mơ
Đỉnh núi Vu Sơn xanh màu cỏ
Hưu về đoàn tụ thỏa mong chờ
Liên Chiểu ao sen vui sum họp
Liên Trì Dục Nguyệt đón trăng thơ
Thuyền ai thấp thoáng bên bờ nguyệt
Xin chở sen hồng đến bến mơ
An Hải Sa Bàn trên bờ cát
Gió đi còn đó dấu châu sa
Mâm cát vàng kia ai để lại
Muôn đời cô độc nhìn trăng qua
Thạch Ky Điếu Tẩu ai ngồi đó
Mây trắng giăng ngang đường chân trời
Ta về dừng chân nơi góc biển
Chân trời ta đến đón duyên tơ
Mười hai cảnh đẹp quê Quảng Ngãi
Tô thắm non sông thắm tình người
Anh đưa em về thăm Quảng Ngãi
Vui tình Đất nước đẹp tình ta.
Tác giả: Phạm Đình Dũng
Về thăm Quảng Ngãi
Về thăm Quảng Ngãi
Quảng Ngãi ta về
Quảng Ngãi âm thầm kết mộng ai
Tình ta lặng lẽ ủ đêm dài
Sông Trà thấp thỏm ghì duyên liễu
Đỉnh Ấn mơ màng dệt nghĩa mai
Thả những lời yêu dào dạt nhớ
Tìm bao tiếng hẹn ngẩn ngơ cài
Nghe niềm ước vọng tưng bừng chở
Hạnh phúc êm đềm giữ chẳng phai.
Thơ: Thanh Trúc
Quảng Ngãi ta về
Quảng Ngãi ta về
Quảng Ngãi quê mình
Bạn hãy đến quê mình Quảng Ngãi
Mảnh đất cằn trai gái hiên ngang
Núi sâu cho đến đồng làng
Căn cứ cách mạng rạng vang một thời
Dọc Trà Khúc nước xuôi tượi mát
nghe đâu đây thơm ngát hương bay
Mùi mật ngọt đã tràn đầy
Ngày xưa đồng bãi nay xây phố phường
Kìa biển rộng gió nồm man mát
Kìa kéo dài bờ cát trắng tinh
Đất xưa Tư Nghĩa hữu tình
Vùng căn cứ cũ của mình đã xanh
Vùng Đá Vách đá xây thành lũy
Đất Trà Bồng dũng khí hiên ngang
Tiếng reo đồng khởi vang vang
Mở đầu cho cả Miền Nam chống thù
Thuở “Chín Năm Tự Do” phơi phới
Đất “Ba Tơ vùng cội“ giành dân
Phổ Nhơn, Hành Tín Rất gần
Quê Ta Quảng Ngãi, đất xuân vạn đời.
Tác giả: Nguyễn Duy Luân
Quảng Ngãi quê mình
Quảng Ngãi quê mình
Quảng Ngãi ơi
Tôi đi về Quảng Ngãi ghé thăm em
Bến đò xưa bên thềm em đứng đợi
Sông Trà ơi em bắc cầu anh tới
Về thăm em với cô bác mẹ thầy
Thăm những ngày anh vắng bóng hai ta
Thăm sông Trà nơi tình ta ngày ấy
Em nhớ không ta xa cách đã mấy
Dẫu ngàn lần vạn nơi ấy không xa
Thăm quê hương thăm thành phố sông Trà
Thăm tất cả nơi Sơn Hà đang đợi
Hôm nay ôi trời cao sao vời vợi
Xanh một màu như chờ đợi ta về
Thăm em nhiều cơn gió thổi chiều quê
Đi bên em ta sẽ về Quảng Ngãi
Nắm tay em hai đứa ta đi mãi
Phố lên đèn anh mải ngắm nhìn em.
- Văn Lan -
Quảng Ngãi ơi
Quảng Ngãi ơi
Anh có về Quảng Ngãi với em không?
Anh có về Quảng Ngãi với em không?
Quê hương em nước sông Trà trong vắt
Cầu Cổ Lũy gió chiều nơi hóng mát
Ngắm Mỹ Khê biển sóng hát nhớ bờ.
Dẫn anh về thăm di tích Ba Tơ
Chiến trường xưa cờ tung bay phấp phới
Bùi Hui sim thảo nguyên xanh vời vợi
Trà Bồng sương sinh thái núi Cà Đăm.
Mong có lần anh sẽ đến đây thăm
Gái nhà quê làn da ngăm rắm nắng
Tóc buông dài bên Thác Trắng, Sa Van
Bài ca lêu vui bên ché rượu cần.
Ra Lý Sơn ngắm biển đảo xa gần
Đặc sản quê mùi hương thơm hành tỏi
Anh ơi anh rằng em luôn muốn hỏi
Anh có về Quảng Ngãi với em không?.
Tep Đinh
Anh có về Quảng Ngãi với em không?
Anh có về Quảng Ngãi với em không?
Quảng Ngãi quê tôi
Giữa Miền Trung mưa dầm nắng dãi
Đất Quảng Ngãi vẫn mãi tươi xinh
Một vùng nhân kiệt địa linh
Quê hương tôi đấy trung trinh nghĩa tình
Bến Tam Thương còn vương vấn đợi
Nước Sông Trà, bống gợi hương quê
Long Đầu Hý Thuỷ chiều về
Phê Vân Thiên Bút mấy bề mây sa
Triện Thiên Ấn Niêm Hà ngỏ ý
Tự bao đời thi sĩ mộng mơ
Sương giăng mây xoã lững lờ
Tiếng chuông đêm vắng đôi bờ ngân nga
Rặng Thạch Bích chiều tà soi bóng
Biển Mỹ Khê gió đọng tiếng dương
Trà Bồng cây quế ngát hương
Thu Xà đậu phụng kẹo gương ngọt lành
Dòng Sông Vệ nước thanh gió mát
Lắng phù sa mía ngọt lúa xanh
Đồng quê hoạ khéo tựa tranh
Con don, bánh tráng, ui sành, lời rao
Bên Cổ Luỹ nao nao cánh nhạn
Hoàng hôn về bảng lảng trời mây
Cô thôn, Chiếu Cói nơi nầy …
Đá xây thành cổ, dừa dương dịu dàng
Chiều Sơn Hải Sa Bàn biển nắng
Mùa gió nồm cát trắng vun mâm
Xóm Câu, Cây Mắm triều ngâm
Hình Nhân đá dựng rì rầm sóng xô
Mõm An Vĩnh nhấp nhô ghềnh đá
Cảng Sa Kỳ nước khỏa buâng khuâng
Khổng Lồ đá ướm bàn chân
Thạch Cơ Điếu Tấu buông cần khoan thai
Đảo Lý Sơn hình hài núi lửa
Tỏi mồ côi nhớ cửa Chùa Hang
Đêm trăng Thới Lới rực vàng
Hải Đăng tỏ ngọn soi đàng hùng binh
Nền văn hoá Sa Huỳnh xưa cổ
Lắng bờ nghe sóng vỗ miên man
Biển xanh, muối trắng, cát vàng
Châu Me ghềnh đá ngỡ ngàng chiều phân
Trời Minh Long mây vần Thác Trắng
Giữa Trường Sơn gió nắng hoan ca
Rừng xanh, vạt nước khảm hoa
Cá niên, rượu ché cùng ta thi cầm
Làng Teng dệt thổ cầm vang tiếng
Vọng bao đời truyền thuyết Ba Tơ
Cha ông tô thắm màu cờ
Hồn thiêng sông núi, cõi bờ hiển linh
Quảng Ngãi ơi! Người xinh xinh lắm
Ta yêu Người tình thắm duyên quê
Ngàn sau nguyên vẹn câu thề
Bến xưa vẫn đợi ta về bên ta.
Tác giả: Hoang Than
Quảng Ngãi quê tôi
Quảng Ngãi quê tôi
Nhớ
Em về Quảng Ngãi lâu vô
Để anh thương nhớ tái tê xót lòng
Nhớ em nhớ cả dòng sông
Nhớ đồng lúa chín mênh mông sắc vàng.
***
Nhớ tre rợp bóng bên đàng
Nhớ dừa xanh biếc nhớ hàng cau tươi
Nhớ trưa vọng tiếng ru hời
Nhớ đường ngọt lịm trên môi ngày nào.
***
Nhớ em trong giấc chim bao
Nhớ về Quảng Ngãi dạt dào thân thương
Nhớ em tác nước bên đường
Nhớ em thao thức đêm trường gọi tên
***
Em về Quảng Ngãi đừng quên
Ở đây có kẻ từng đêm nhớ nhiều.
Thùy Hoa
Nhớ
Nhớ
Quảng Ngãi quê em
Anh có về Quảng Ngãi với em không
Để bên nhau nơi bến sông hò hẹn
Ánh mắt nhìn nhau em cười bẽn lẽn
Chữ chung tình ta trọn vẹn mãi nha
Về nơi đây nghe khúc hát sông Trà
Thân thương lắm tiếng gọi cha của mẹ
Nghe tiếng võng đưa gió mát trưa hè
Vọng bên tai tiếng nhè nhẹ thông reo
Về anh nhé quê em vẫn còn nghèo
Nhưng ân tình luôn vẫn réo gọi mời
Sợi tơ lòng trắng tinh chờ nắng mới
Mảnh hồn yêu nơi bến đợi chờ mong
Đêm mơ màng như tỉnh giấc mơ không
Nghe thổn thức tim yêu nhiều hy vọng
Anh sẽ thấy đong đầy tình đọng lại
Dù đi xa nhưng vẫn luôn nhớ mãi
Người quê em Quảng Ngãi rất chân tình
Ở nơi đây thưởng thức vị quê mình
Những món ăn bình thường nhưng ngon lạ.
Cá bống rim thơm mùi nước sông Trà
Ăn một lần sẽ nhớ mãi không quên
Đất Quảng Ngãi ân tình khách mến
Ai một lần đến rồi chẳng muốn đi
Hãy về nhé em đợi mãi đến khi
Nhạt má hồng môi thắm chẳng còn xinh
Mi mắt mỏi ngóng người mình yêu mến
Và giữ mãi những câu thề khó quên
Vẫn mong chờ tình này nơi bến đợi.
Mai Nguyễn
Quảng Ngãi quê em
Quảng Ngãi quê em
Ơi Quảng Ngãi
Ơi Quảng Ngãi nơi chôn rau cắt rốn
Dù đi xa lòng những muốn về
Nơi tiếng sóng vẫn thầm thì cửa bể
Để nhớ về một thưở cắt chia
Núi Bút tạc trời xanh chữ NHỚ
Sông Trà còn thao thức giọt sao khuya
Nơi xa kia giữa đô thành hoa lệ
Quảng Ngãi ơi, hẹn nhé ngày về.
Em còn nhớ mây trời Châu Ổ
Bóng ai xưa cuốc bộ ngày dài
Bến Bình Sơn con thuyền ghé bãi
Sơn Tịnh còn mê mãi những mùa trăng
Đêm Đức Phổ thương người thức trắng
Cho Sa Huỳnh muối mặn bốn ngàn năm
Sang xuân rồi em có về thăm
Bớt chút thời gian dành cho Cỗ Lủy
Nơi ấy có một chàng thi sỹ
Mơ theo trăng lẳng lặng buổi ra đi...
Hồ Hoàng Tạo
Ơi Quảng Ngãi
Ơi Quảng Ngãi