Tây Nguyên đại ngàn
Ta lên mây gió đại ngàn
Con sông con suối miên man rì rào
Ta lên rường gỗ non cao
Chim kêu vượn hú chào mào hót ca
Dặm dài uốn lượn đi qua
Mênh mông trang trại vườn hoa trãi dài
Cao su thẳng tắp tường xây
Cà phê trĩu hạt đong đầy niềm vui
Tiêu cay ngào ngạt nách gùi
Vụ mùa gặt hái lui hui giữa rừng
Rộn ràng giai điệu từng tưng
Cồng chiêng tấu nhịp ăn mừng bội thu
Cây nêu, ghè rượu tâm đầu
Vây quanh bếp lửa đêm thâu gẩy đàn
Triền triền màu mỡ ba zan
Xa xa tầm ngắm mộng vàng sống sinh
Thôn nữ chất phát nghĩa tình
Hồn đôi mắt biếc lung linh láng giềng
Ngọt ngào lắng đọng vô biên
Chất chứa huyền bí, lời nguyền dấu yêu!
Tác Giả: Đoàn Minh Hợp
Tây Nguyên đại ngàn
Tây Nguyên đại ngàn
Đến với Tây Nguyên
Tôi đã đến đất Tây Nguyên hùng vĩ
Nơi gió đại ngàn tắm mát những dòng sông
Đến những buôn làng, bên nóc nhà Rông
Uống rượu cần trong lửa hồng đêm hội
Tôi được nghe những trường ca thần thoại
Khan đăm san qua lời kể già làng
Đất Tây Nguyên với khát vọng ngàn đời
Thuần voi dữ, tiếng cồng chiêng vọng mãi
Đến Tây Nguyên tôi gặp người con gái
Nàng H. Bia trong trang sử thi xưa
Vẫn hoang dã với tình yêu rực lửa
Mắt mơ màng, men rượu ấm nồng say
Nhấp cafe miền đất đỏ ban mê
Ngọn lửa bập bùng sống cùng điệu nhảy
Tiếng hát Cao Nguyên âm vang rừng núi
Tiếng đàn T. Rưng đám đuối đến mê lòng
Đất Tây Nguyên nắng gió đến mênh mông
Mây nhởn nhơ bay trên nền trời xanh thẳm
Người Tây Nguyên luôn tràn đầy nhựa sống
Yêu quá nơi này… Ôi! Yêu quá… Tây Nguyên…
Tác giả: Thích Nguyễn
Đến với Tây Nguyên
Đến với Tây Nguyên
Hè Tây Nguyên
Hè về Đất Đỏ Tây Nguyên
Chói chang nắng gắt qua triền đồi cao
Tây Nguyên gió thổi từ Lào
Mang luồng hơi nóng thổi vào Pleiku!
Quen Người Sơn Nữ ưu tư
Tình Yêu Phố Núi sương mù có Em
Tình vào Ký Ức dịu êm
Phượng Hồng đỏ thắm bên thềm Tình Yêu!
Tây Nguyên Phố Núi tiêu điều
Chiến Tranh tàn phá bao nhiêu Xóm Làng?
Mùa Hè Năm đó tan hoang
Giặc từ phương Bắc tràn lang Trấn Thành!
Gây bao chết chóc nỡ đành
Người Dân vô tội chúng sanh đọa đày
Hè trong khói lữa đạn bay
Sanh linh đồ thán giặc vây Trận tiền!
Làm cho Vùng Đất Tây Nguyên
Màn Trời Chiếu Đất đảo điên lòng Người
Gây bao Sầu Khổ mọi nơi …
Tây Nguyên triệt thoái viết lời Sữ Xanh!…
Đoàn Quân di tản có Anh
Làm kẽ Chiến Bại Mộ Xanh bao người?
Tình Yêu Thời Chiến rã rời…
Đôi Ta lạc mất một Đời còn vươn!
Không lời Từ Biệt Yêu Đương
Kễ từ dạo đó đêm trường vấn vương
Nhớ Người Sơn Nữ còn thương!
Tây Nguyên một thuở Tình Trường Đôi Ta!
Sưu tầm
Hè Tây Nguyên
Hè Tây Nguyên
Tây Nguyên từ khát vọng vươn lên
Ta từ khát vọng vươn lên
Vượt qua gian khó nối niềm ước mơHết rồi cảnh cũ hoang sơ
Miền quê sơn cước khác xưa đã nhiều
Còn đâu mái lá túp lều
Còn đâu cám cảnh đìu hiu muộn phiền
Ai từng đã ở Tây Nguyên
Xin mời ghé lại thăm miền quê xưa
Ai đang ấp ủ ước mơ
Tây Nguyên đang đợi đang chờ bạn đây
Bốn bề bát ngát gió mây
Người đi để lại tháng ngày thiết tha
Người về tình cảm mặn mà
Rừng xanh suối mát ngân nga ân tình
Lời xưa mộc mạc chân thành
"Tây Nguyên nay vẫn còn nguyên anh à"!
Tây Nguyên giờ đã khác xa
Bản làng sáng điện nhà nhà ấm no
Khơi nguồn thắp sáng ước mơ
Xây đời sống mới vọng xa tiếng cồng.
Tác giả: Bùi Văn Đường
Tây Nguyên từ khát vọng vươn lên
Tây Nguyên từ khát vọng vươn lên
Nhớ em cô gái Tây Nguyên
Nhớ em cô gái Tây Nguyên
Nhớ em cô gái dịu hiền đáng yêu
Ánh mắt muốn nói bao điều
Đôi môi hé nở cánh diều chao anh
Nhìn em như một bức tranh
Anh mơ anh nhớ anh treo trong lòng
Xa em anh gọi anh mong
Bao nhiêu tình cảm ấm nồng tin yêu.
Tác giả: Huy Minh
Nhớ em cô gái Tây Nguyên
Nhớ em cô gái Tây Nguyên
Lưu luyến Tây Nguyên
Phố núi ơi tạm biệt nhé Buôn Mê
Chia tay nhau ta phải về thành phố
Xin gửi lại nơi cao nguyên đất đỏ
Cái nắng vàng và cái gió heo may.
Tạm biệt nhé ta sắp phải chia tay
Dẫu vẫn biết tình nồng say đắm đuối
Ta gửi lại cho núi cao dòng suối
Ché rượu cần khi cuối buổi chưa vơi.
Gửi lại cho em vị ngọt bờ môi
Ta mang theo về những lời đã hứa
Con tim ta còn cháy lên ngọn lửa
Một chút tình và điệu múa Tây Nguyên.
Ta mang theo về men rượu Y miên
Mang nỗi nhớ cồn cào miền nắng gió
Nhớ cô em gái Ê Đê bé nhỏ
Tình ngọt ngào mình chưa ngỏ đã say.
Anh nhớ Tây Nguyên tình nghĩa vơi đầy
Phải về thôi gió heo may đưa tiễn
Anh lên Tây Nguyên em ơi một chuyến
Khi ra về lòng lưu luyến bâng khuâng.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Lưu luyến Tây Nguyên
Lưu luyến Tây Nguyên
Đêm Tây Nguyên
Tây Nguyên đêm lạnh tàn canh
Nắng bình minh chẳng đậu mành hiên xưa
Trăng lành hiu hắt tiễn đưa
Người nơi phương ấy vẫn chưa quay về
Đêm xuống lỗi bóng trăng thề
Niềm thương nỗi nhớ đêm về trở trăn
Nhớ mùa thương cũ mờ giăng
Nhạt nhòa nắng ấm còn chăng hương nồng
Người xa có nhớ ta không
Nhớ mùa đông lạnh tình hồng trao nhau
Tây Nguyên hương sắc ngọt ngào
Sao lòng vẫn thấy xuyến xao một thời
Người về câu hát chơi vơi
Đêm Tây Nguyên đợi vẫn lời ngày mưa
Nắng vàng héo hắt song thưa
Mùa qua xa mãi đợi mùa yêu thương.
Thơ: Phú Sĩ
Đêm Tây Nguyên
Đêm Tây Nguyên
Lên Tây Nguyên đi anh
Hãy một lần lên Tây Nguyên đi anh
Gió đại ngàn yên lành vi vút thổi
Đêm trong veo tiếng đàn Tơ-rưng trỗi
Điệu bổng trầm mang nỗi nhớ mênh mông
Khi chiều về lặng đứng giữa rừng thông
Ngắm hoàng hôn chênh chếch bóng nghiêng tà
Cỏ lau trắng ngã ườn theo gió xõa
Se dịu lòng chiều yên ả anh ơi!
Đang tháng bảy mưa cứ bất chợt rơi
Đến thật nhanh và cũng rời chớp nhoáng
Có đôi khi trời hanh khô hạn hán
Nắng cháy mình nhưng gió vẫn êm ru
Đường dốc ngoằn ngoèo khúc khuỷu hoang vu
Nhưng đẹp anh à! Rừng su xanh ngát
Mùa Cà-phê hoa tỏa hương ngào ngạt
Trắng muốt ven đường đẹp lắm sắc trưng
Vách đá cheo leo hoa cỏ vẫn cứ trườn
Vẫn khoe sắc điệu đà trong nắng sớm
Đàn bướm ong bay chập chờn mơn trớn
Cho đất trời thêm đượm vẻ nên thơ
Có dòng sông Sê-rê-pốc hiền từ
Nuôi dòng thác Đờ-ray-nu(Dray-rur) êm-dữ
Lúc ru lòng khi thét động rừng thiêng
Xé toạt đêm với tiếng gầm hoang dã
Thác Đờ-rây-sáp (Dray-sáp) chung dòng rền rã
Thoảng khói sương bay trắng xóa ảo mờ
Những khối đá nhấp nhô bờ rêu xõa
Tựa bức rèm ẩm ướt khỏa nền xanh
Hãy một lần lên Tây Nguyên nhé anh!
Xem điệu nhảy bập bùng bên bếp lửa
Tiếng cồng chiêng rộn rã giữa đất trời
Cùng cảnh sắc hoang sơ miền sơn cước
Lên nhé anh! Để cùng em sánh bước
Nơi từng nghe thủ thỉ ước mộng em
Nơi đợi anh bao nhung nhớ êm đềm
Nơi gọi anh với nỗi niềm tha thiết
Anh của em! Phương trời xa có biết?
Khi dạo đồi chè xanh biếc mênh mông
Em nhớ anh nỗi nhớ cứ bềnh bồng
Bởi quê anh những rừng chè bát ngát
Lên nhé anh! Vào ngày xuân tươi mát
Hay hạ về đẫm ướt những cơn mưa
Mà quê em chẳng đủ được bốn mùa
Chỉ có mùa nắng và mưa anh ạ!
Em sẽ kể anh nghe điều rất lạ
Trong tuổi thơ đầy khờ khạo của em
Rồi anh cười nghiêng ngả cho mà xem
Rồi lại bảo: Em của anh thiệt ngốc!
Tác Giả: Nguyệt Lặng
Lên Tây Nguyên đi anh
Lên Tây Nguyên đi anh
Tây Nguyên
Đêm đại ngàn, bập bùng ánh lửa
Ché rượu cần, lung linh bóng em nghiêng
Lời hát say, chao liệng giữa cao nguyên
Vang vọng lại, âm trầm của núi
Anh chưa say mà nghe lòng chới với
Chìm đắm dần vào đôi mắt Pleiku
Bóng đong đưa trong sáng vi vu
Bay phảng phất giữa màn đêm buông xuống...
- Trần Phan -
Tây Nguyên
Tây Nguyên
Mùa cà phê Tây Nguyên
Tây Nguyên mùa này chín đỏ cà phê
Anh lên thăm quên lối về thành phố
Bên triền núi hoa dã quỳ đã nở
Rực rỡ vàng trong nắng gió chiều đông
Cô gái Ê Đê hai má ửng hồng
Múa điệu xoang trong tiếng cồng rộn rã
Choé rượu cần cho anh say men lá
Chuếnh choáng tình anh thấy cả trời sao
Không say đâu anh chỉ thấy khát khao
Khi được nghe em ngọt ngào ca hát
Như tiếng suối rừng trong veo bát ngát
Lẫn tiếng chiêng cồng dào dạt yêu thương
Có gì đâu mà sao thấy vấn vương
Bởi anh mê mùi hương cà phê chín
Không nỡ xa vì trong lòng bịn rịn
Tình đất tình người xao xuyến con tim
Bao năm qua anh mải miết đi tìm
Như Chơ rao những cánh chim không mỏi
Chiều mùa đông hoa dã quỳ dẫn lối
Cho anh tìm về vui với Tây Nguyên.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Mùa cà phê Tây Nguyên
Mùa cà phê Tây Nguyên