Hạ về trước ngõ
Thơ Nguyễn Hồng Linh
Hạ về trước ngõ rồi đó anh
Ong hút nhụy hoa giữa lá cành
Bướm vàng lơi lả bên hiên vắng
Họa mi ríu rít hót cành chanh
Em ngồi song cửa nhớ ngày xanh
Nhớ quá người ơi giấc mộng lành
Nhớ tình ngây ngất bao lưu luyến
Nhớ đêm say đắm với trăng thanh
Hoa nắng lung linh đẹp như tranh
Áo trắng trong veo dáng tơ mành
Có hạt sầu nào... rơi lóng lánh
Ai chở phượng hồng... bước vội nhanh
Ve sầu ca hát dưới nắng hanh
Xuân đi hạ đến thôi chẳng đành
Đưa tay em níu tình xuân lại
Đời vui quá ngắn tình mong manh.
Hạ về trước ngõ
Hạ về trước ngõ
Vần tháng Năm cho mùa nhớ
Thơ Hoàng Chẩm
Tháng Năm về em vùi sâu mùa nhớ
Cánh phượng hồng xưa rụng trải hết mùa thi
Dòng chữ viết tặng nhau thay lời giã biệt
Nỗi buồn dâng lên tận một bờ mi...
Mùa hạ cũ như đong đầy nỗi nhớ
Chiều trong nhau bâng khuâng một níu tay
Vuông cỏ mềm e ấp lòng thưa gửi
Mai xa rồi... dấu môi một tình bay
Mùa hạ trắng em đếm ngày xa vắng
Chút riêng mang từ độ áo sờn vai
Tóc biếng chải giấu buồn... trong màu khói
Sóng từng cơn lùa vọng một phôi phai.
Vần tháng Năm cho mùa nhớ
Vần tháng Năm cho mùa nhớ
Về thăm trường cũ
Thơ Tú Trần
Đã lâu rồi tôi về thăm trường cũ
Với bao kỷ niệm lại rủ hiện về
Tuổi học trò bạn nhỏ ở thôn quê
Chân cuốc bộ và đi về mỗi buổi
Con đường làng ngày xưa đầy gió bụi
Tan trường về rượt đuổi cùng với nhau
Hai bên đường những khóm trúc, hàng cau
Làm gợi nhớ, một mùa hè lại đến
Tuổi học trò với bao la ngờ nghịch
Giờ ngang qua thấy tỉnh mịch làm sao
Hàng phượng vĩ giờ vươn thật là cao
Dãy phòng học năm nào vẫn còn đó
Giữa sân trường, cờ đỏ phất phới bay
Xa mái trường, ta hướng tới tương lai
Bạn cũ ơi! đến bao giờ gặp lại
Thầy cô ơi! ngày ấy có khỏe không?
Bao nghĩ suy, nghe trong lòng nghèn nghẹn
Viết thành thơ, để tặng cho bao người
Mong cuộc đời này, được mãi đẹp tươi
Luôn ghi nhớ những người thầy đáng kính...
Về thăm trường cũ
Về thăm trường cũ
Hoa tháng Năm
Thơ Hoàng Kao Bình
Tháng năm về đan quyện giấc mơ say
Mà ai đã thổn thức gầy tim nhỏ
Bù đắp lại những tuần trăng vò võ
Đợi trông nàng... đâu có thấy tin sang
Trời nắng trong, nhành phượng thắm bẽ bàng
Thời hoa đỏ rẽ ngang mùa thương nhớ
Đường muôn lối, nẻo đời mơ... cách trở
Tiếng ve chùng nguôi bỡ ngỡ đêm thương
Tuổi ngày thơ
cùng trang sách tới trường
Thuở mái tóc... Bưởi nồng hương màu nắng
Điều chưa nói... thẹn thùng nên nín lặng
Ước một lần.. sao chẳng thốt lên câu
Tháng năm xưa, ai đó vội qua cầu
Đàn chim sáo lùa trâu về chung ngõ
Tự dưng thiếu... để rồi quên ướm ngỏ
Chắc hạ thương hiểu rõ lạc trôi mùa...
Hoa tháng Năm
Hoa tháng Năm
Chuyện tình buồn
Thơ Tống Thu Ngân
Quên làm sao được chuyện ngày xưa
Áo trắng bay bay dưới rặng dừa
Ai làm cho ướt em áo trắng
Duyên cớ gì đâu trời đổ mưa
Có cậu học trò ngơ ngác nhìn
Trời mưa ướt áo chị nguyên trinh
Ơ kìa tấm áo mưa tím mỏng
Đã có ai trao... một ân tình...
Cậu đã hỏi rằng... ơi... chị ơi
Tình Thầy trao chị... thiệt hay chơi
Áo mưa tím quá không che hết
Tình đã âm thầm... dưới mưa rơi
Thế rồi... thôi đã mấy mùa mưa
Chiếc áo trao kia cũng mấy mùa
Chở che cho chị khi mưa gió
Chở cả tình duyên... đủ mấy mùa
Xuân thanh bình đến hết đao binh
Thế nhưng em vẫn giữ bóng hình
Của người chị đẹp bao yêu dấu
Tất cả mang theo một mối tình
Biên giới Tây Nam đã rộn ràng
Em đi theo tiếng gọi của sa tràng
Mang theo trọn vẹn tình yêu chị
Một buổi chiều mưa... buồn chứa chan
Buổi tiễn đưa nhau... nụ hôn đầu
Nào ai có biết chuyện bể dâu
Em đi biền biệt không về nữa
Để chị buồn vương... mối tình đầu
Ta đã xa rồi... em biết chưa
Mấy chục năm qua dưới rặng dừa
Chị ngồi hong tóc bên khung cửa
Mắt lệ nhòa theo buổi tiễn đưa
Em không về nữa mưa vẫn rơi
Ngoài kia lá rụng nhớ tơi bời
Chiều mưa tan tác ai còn nhớ
Đã cách chia rồi... chị đơn côi
Mấy chục năm rồi chị ngóng trông
Thâm tâm chị nghĩ sẽ thờ chồng
Em về qua ngõ trong giấc mộng
Mấy chục năm rồi... chị nhớ mong.
Chuyện tình buồn
Chuyện tình buồn
Tháng Năm em và nỗi nhớ
Thơ Thanh Tâm
Tháng Năm Em - ru mình theo bản nhạc
Cánh "Phượng hồng" man mác một khúc ca
Lòng ngập ngừng dòng lưu bút chia xa
Giữa sân trường lung linh trong màu nắng
Tháng Năm Em - thướt tha tà áo trắng
Nét hồn nhiên trong sáng đẹp vô ngần
Những nụ cười như nắng toả đầy sân
Trao lưu bút ép cánh hồng nho nhỏ
Tháng Năm Em - đôi má hồng chín đỏ
Lòng thẹn thùng ấp ủ cánh bằng lăng
Chợt giật mình lũ bạn chạy vòng quanh
"Tặng tớ nhé cô học trò bé nhỏ"
Em mỉm cười: "Ghét các Ngươi lắm đó
Làm cho ta bị tỉnh mộng mất rồi
Ta chợt buồn khi mỗi đứa một nơi
Đang thất thần thì các Ngươi chạy đến"
Tháng Năm về phượng thắp ngàn ngọn nến
Thời gian ơi! Thời cắp sách hết rồi
Mai ra trường mỗi đứa lại mỗi nơi
Ôi !.... Xao xuyến trong lòng thật khó tả
Nếu mai này mỗi đứa đi một ngả
Nhớ quay về ký ức ngày hôm nay
Lời hẹn thề hoa cỏ mặn mà say
Hãy lưu giữ ở trong lòng đấy nhé.....
Tháng Năm em và nỗi nhớ
Tháng Năm em và nỗi nhớ
Tháng Sáu mưa bay và nỗi nhớ
Thơ: Vũ Như
Tháng sáu về... em có thấy bâng khuâng
Có xao xuyến trào dâng miền thương nhớ
Tháng sáu về... cánh Phượng hồng nở rộ
Tuổi học trò hớn hở đón hè sang
Tháng sáu về... ôm nỗi nhớ miên man
Cứ hoài niệm về một miền ký ức
Em ...đóa hồng trái tim anh thổn thức
Với nụ cười ánh mắt bến bờ thương
Tháng sáu về... với bao nỗi tơ vương
Sân trường hoa phượng con đường ngập nắng
Em bên anh tinh khôi tà áo trắng
Nụ cười giòn khoảng lặng rất thơ ngây
Tháng sáu về... với bao nỗi đắm say
Hương bồ kết đong đầy làn tóc rối
Em bên anh cứ hờn lại hay dỗi
Mắt mơ màng bối rối khoảng trời yêu
Tháng sáu về... nắng nhạt khoảng trời chiều
Hoàng hôn tím liêu xiêu cùng mây gió
Chỉ mình anh lặng thầm nơi miền nhớ
Nhớ em nhiều...nhớ quá bóng người xưa
Tháng sáu về...lất phất những hạt mưa
Chim lạc bầy cất tiếng kêu khản giọng
Nhớ về em với nỗi niềm sâu lắng
Mơ có ngày ta lại sóng chung đôi
Tháng sáu về...nhớ em quá...em ơi.
Tháng Sáu mưa bay và nỗi nhớ
Tháng Sáu mưa bay và nỗi nhớ
Tình yêu áo trắng
Nỗi nhớ đầu đời em nhớ về anh
Nhớ tuổi học trò tình xanh ước vọng
Áo trắng tan trường bay trong gió lộng
E ấp thư tình giấc mộng đầu tiên.
Ký ức ngọt ngào năm tháng vẹn nguyên
Lưu lạc trăm miền tình xưa còn đó
Có cây còng già bạc đầu trong gió
Lớp vỏ xù xì còn rõ hàng tên.
Ai xa ai rồi, ai nhớ ai quên
Nhân chứng tình đầu đôi tên còn đó
Nét chữ nghiêng nghiêng với dòng mực đỏ
Bên cạnh hoa hồng còn có đôi tim.
Mấy mươi năm rồi tăm cá bóng chim
Người ở phương xa, người tìm kỷ niệm
Để giấc mơ xưa nửa chừng tắt lịm
Nuối tiếc ngập lòng chiều tím hoàng hôn.
Mùa hạ lại về nỗi nhớ dài hơn
Nhớ cây còng già trước sân trơ trọi
Ai ở xa xôi có từng về lại
Tìm kiếm một thời vụng dại hồn nhiên.
Sưu tầm
Tình yêu áo trắng
Tình yêu áo trắng
Hoa phượng đỏ
Thơ: Kim Phú
Mùa hoa phượng đỏ rực khắp nơi nơi
Tiếng ve kêu râm ran mỗi trưa hè
Lòng bâng khuâng gợi trong Ta nỗi nhớ
Ngày xưa ơi ! Kỉ niệm tuổi học trò
Em vẫn nhớ con đường xưa lối nhỏ
Bình minh lên anh lai em đi học
Cánh phượng hồng vương mái tóc em bay
Khi trăng lên Ta ôm sách học bài
Cây phượng năm nay vẫn đượm màu đỏ thắm
Một mình em dạo mát quanh bên hồ
Không có anh cùng em ngồi thỏ thẻ ?
Để quá khứ cứ hiện về nguyên vẹn
Anh nơi xa chắc giống em suy nghĩ
Hè đến phượng nở ve kêu mùa ly biệt
Bao năm rồi mà cứ ngỡ hôm qua
Nhớ tuổi hoa niên thời áo trắng học trò !
Hoa phượng đỏ
Hoa phượng đỏ
Hạ về với em
Thơ Nghi Lâm
Hạ về với em khi hoa phượng nở
Từng con đường, góc phố khẽ vẫy chào
Mái trường xưa để lại những xuyến xao
Như rộng mở đón người quen thân mến.
Dạo em đi một ngày thu vừa đến
Bằng lăng không còn khoe sắc lung linh
Cả dòng sông thơ mộng chứa chan tình
Buồn ngưng chảy qua ngôi nhà xinh xắn,
Đón em về khu vườn ươm vàng nắng
Đàn bướm vờn trên khóm cúc, cành lan
Tiếng ve sầu ru điệu nhạc râm ran
Hòa niềm vui cùng phượng hồng tỏa sáng.
Vẫn cô nàng thuở ngày nao duyên dáng
Đôi mắt đen luyến láy rất ưa nhìn
Tóc đen huyền thả xuống bờ vai xinh
Em khua chân sáo qua con ngõ hẹp,
Đến nơi lưu giữ thời gian tươi đẹp
Bên bạn thân học chung lớp chung trường
Nhớ thật nhiều dòng lưu bút vấn vương
Chia tay trong nỗi bồi hồi lưu luyến.
Hạ về với em gợi bao xao xuyến
Cùng mối tình vụng dại tuổi học trò
Khiến đêm tàn vẫn thao thức mộng mơ
Bên dấu yêu qua những lần hò hẹn, ...
Ký ức dần trôi theo bằng lăng đến
CHO EM THƯƠNG HOÀI ... MÙA HẠ NĂM XƯA!
Hạ về với em
Hạ về với em
Gặp lại...
Thơ Trần Lộc
Ríu rít mày tao thật trẻ thơ
Trường xưa bạn cũ nhớ thầy cô
Rạo rực bâng khuâng tìm trở lại
Mang theo ký ức chẳng phai mờ.
Mấy đứa con trai... tóc trắng phơ
Ôm eo táo tợn bạn yêu xưa
Nhắc lại thầm thương không thổ lộ
Đem theo nuối tiếc đến bây giờ.
...
Về lại bên nhau tán chuyện xưa
Đói khổ cơm rau...áo mặc thừa
Sáng sớm tinh mơ đã í ới
Chân trần đến lớp quản chi mưa
Nhất quỷ nhì ma...vẫn chẳng vừa
Gừng già bọn trẻ đâu dám đua
Cứ kệ ông bà vui ríu rít
Để bước ra về lại ngẩn ngơ.
Gặp lại...
Gặp lại...
Bên đời
Thơ Hải Tiến Đỗ
Đường về lối cũ quen chân
Hè sang ve gọi tiếng ngân vang trời
Tùng tùng tiếng trống thay lời
Kỉ niệm trao tặng bạn ơi giữ gìn
Thời gian đếm tịnh niềm tin
Bằng lăng tím biếc ngắm nhìn người qua
Điệp vàng buông cánh la đà
Thảm hoa rơi rụng món quà biệt li
Phượng hồng đón tiễn ta đi
Dấu chân để lại ân thi thầy trò
Thầy cô chèo lái con đò
Đẩy đưa con chữ nhỏ to dẫn đường
Bạn bè trăm nhớ ngàn thương
Xa nhau nhớ lắm gần thường lạ thay
Lưu bút ta bạn mê say
Đôi lời tâm sự tao mày vấn vương
Hết hè ta lại tới trường
Chân quen bén lối con đường mở ra
Tình bạn trao tặng món quà
Ơn thầy cô dạy cho ta nên người
Hạ về vang tiếng hát cười
Hạ về văng vẳng những lời thầy cô
Hạ về đãi đáp bạn tôi
Hạ về gọi nhớ điểm tô... bên đời.
Bên đời
Bên đời
Nhớ
Thơ Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Xa mái trường em có nhớ không
Màu phượng vĩ vẫn hồng sắc đỏ
Những hàng cây rì rào gọi gió
Tiếng ve kêu rộn rã sân trường.
Nhớ hành lang, của sổ vấn vương
Nhớ bàn ghế, bảng đen, phấn trắng
Khi tất cả xôn xao trong nắng
Đọng tròn trong bóng dáng thày, cô.
Ba năm học như một giấc mơ
Tuổi áo trắng bao giờ trở lại
Xa trường rồi em ơi, có phải
Nghĩa cô, thày, tình bạn không xa.
Nhớ
Nhớ
Tình yêu học trò...
Thơ Nguyễn Ruyến
Tình yêu học trò
nghĩ lại thấy... vui vui
Hai đứa thích nhau những ngày cuối cấp
Lúc gặp trên đường ai thẹn thùng chân vấp
Phút chia xa trao ánh mắt hẹn thầm
Tình yêu học trò
nghĩ lại thấy... hâm hâm
Đơn phương thích tưởng người ta chẳng khác
Quân nó bảo...cô nàng xinh nhất lớp
Nhưng cách nào nói chuyện lúc chia tay
Tình yêu học trò
nhớ lại thấy...cay cay
Cay sống mũi bởi đã từng thân thiết
Rồi người ấy đi xa, xa biền biệt
Nơi chiến trường...ngã xuống gió ngừng bay
Tình yêu học trò
nghĩ lại thấy... hay hay
Thích nhau lắm mà giãi bày không thể
Để hội lớp sau mấy mươi năm lẻ
Chỉ cười trừ ...e ngại nhỡ bâng khuâng
...
Tình yêu học trò
tròn khuyết tựa vầng trăng
Góp nuôi dưỡng bước trưởng thành khôn lớn
Để mãi mãi nơi dòng đời Kỷ niệm
Trái tim khờ trong sáng đến vô tư.
Tình yêu học trò...
Tình yêu học trò...
Tháng Năm về
Thơ: Ngọc Bùi.
Tháng năm về lung linh màu hoa nắng
Trời xanh trong mây trắng lững lờ trôi
Thấp thoáng phượng hồng gợi nhớ xa xôi
Màu áo trắng tuổi hoa niên ngày ấy.
Tháng năm về kỷ niệm xưa còn đấy
Vẫn con đường rợp bóng những hàng me
Khúc nhạc buồn rỉ rả tiếng hát ve
Bản hòa tấu giữa trưa hè sâu lắng.
Tháng năm về với nỗi buồn xa vắng
Tuổi học trò ai để nhớ cho ai
Ánh mắt thơ ngây,mái tóc buông dài
Hồn nhiên lắm ! Để vào đây nỗi nhớ.
Tháng năm về ! Cánh phượng hồng chớm nở
như mối tình ngày đó tuổi mộng mơ
Nhặt cánh hoa lòng ghép lại thành thơ
Dòng lưu bút _ Một thời ta để nhớ !
Tháng Năm về
Tháng Năm về