Top 10 Bài thơ viết về con gái hay, ý nghĩa nhất

Là con gái

Là con gái biết hờn biết dỗi

Cũng tủi thân mòn mỏi đợi chờ

Đêm khuya lặng lẽ bơ vơ

Hàng châu tuôn vội trên bờ mắt mi

Là con gái đôi khi nhõng nhẽo

Khóc vì tình bạc bẽo xót xa

Giận người chia cách phôi pha

Thì thầm thỏ thẻ lệ ra đêm ngày

Là con gái ưu hoài mơ ước

Mong cuộc tình vẹn bước đồng tâm

Tình yêu sao quá xa xăm

Người đi bỏ cả trăng rằm linh lung

Là con gái thủy chung mãi mãi

Tình yêu khờ nếm trải đau thương

Tơ lòng sao mãi vấn vương

Hồng nhan bạc phước đoạn trường khổ đau.

- Sưu tầm -

Là con gái
Là con gái

Là con gái
Là con gái

Cô gái tháng 11

Mẹ sinh con đã hết Thu
Nắng vừa nhạt nắng, sương mù nhẹ rơi
Khó khăn níu những bước đời
Mong con khôn lớn thành người giỏi dang.

Con như giọt nắng óng vàng
Véo von tiếng hát gió ngàn đầy vơi
Cây xanh xanh tự đất trời
Con ngoan - ngoan tự lòng người Mẹ Cha...

Con thành Cô Giáo trong nhà
Một nghề cao quý trồng hoa cho đời
Trang giáo án có sương rơi
Có trăng chia sẻ, có lời yêu thương!

Mỗi mùa hoa Phượng vấn vương
Cánh chim chao nắng bốn phương vẫy vùng
Con đến hoa nở đón mừng
Con đi tiếng hát vang trong mùa màng

Như người lái chiếc đò ngang
Mang bao trí thức chở sang bến bờ
Cuộc đời dệt những ước mơ
Quên sao một chữ... i tờ đầu tiên?!

Thơ: MAI MƠ

Cô gái tháng 11
Cô gái tháng 11

Cô gái tháng 11
Cô gái tháng 11

Nỗi lòng người con gái

Khi sương đêm còn nằm yên ngủ

Ông mặt trời đang khuất trong đêm

Con chim xanh ẩn mình sau lá

Cơn gió đông nhè nhẹ se se

Em cùng đi với bao nỗi nhớ

Nặng trong lòng với những băn khoăn

Bên tình bạn bên tình nhân thế

Bên tình yêu cho nghĩa vuông tròn

Nhìn đôi mắt lệ tràn chảy ngược

Dấu niềm đau trong những suy tư

Em vẫn cười để đời thêm đẹp

Tạo nhân gian xây những giấc mơ

Vui đi em vì đời dâu bể

Cười lên đi cuộc sống đã xanh

Những vẩn đục sẽ trôi theo sóng

Kìa bình minh phía trước đợi em!

- Sưu tầm -

Nỗi lòng người con gái
Nỗi lòng người con gái

Nỗi lòng người con gái
Nỗi lòng người con gái

Vô đề

"Nếu cuộc đời này anh thực sự cần em,
Đừng chỉ biết ngọt mềm câu đầu môi chót lưỡi
Đừng nhen ngọn lửa lên vội vàng rồi lại nguội
Người phụ nữ bên anh luôn yếu đuối anh à !

Anh đừng vẽ tương lai gửi em để làm quà
Em sợ những nhành hoa không kịp thắm
Em sợ bàn tay hôm nay em nắm
Sẽ buông rời như bao kẻ mỏng môi.

Hạnh phúc không phải điều gì xa xôi
Nhưng càng không phải đôi lời nói hết
Có nhiều thứ đáng sợ hơn cái chết
Phụ nữ đa đoan nhiều lắm, anh à !

Hạnh phúc chẳng ngược về khi đã trót ngang qua
Bình yên không tồn tại dưới mái nhà mị mộng
Đừng lấp đi một chút,

một chút...
một chút nữa rồi đào thêm khoảng trống
Em yếu mềm không còn chỗ níu tay !

Người con gái cần gì, anh có hay ?
Không phải một mái nhà được điểm trang, tô vẽ
Không phải câu nói rằng “Chỉ vì em, anh sẽ...”
Không phải một lời hứa hẹn rồi quên !

Nếu cuộc đời này anh thực sự cần em,
Hãy làm những chuyện riêng anh có thể
Đừng hứa suông, đừng vẽ màu, anh nhé
Qua đớn đau rồi ai cũng đa nghi ..."

- Sưu tầm-

Vô đề
Vô đề

Vô đề
Vô đề

Vì em là con gái

Lúc em giận... em nói không yêu
Là thật lòng em yêu anh nhiều lắm
Ngày lẫn đêm tơ tưởng mê đắm
Sóng xoáy nát dạ da diết nhớ thương

Lúc em giận... em nói chẳng vấn vương
Đường đi về ngập đầy hình bóng
Trong tâm khảm luôn khao khát mong ngóng
Một bàn tay xiết chặt mắt chạm mắt nồng nàn

Lúc em giận...em nói chỉ là bạn
Hãy nhìn thật lâu vào đôi mắt nâu nhé
Lắng nghe tim em thầm thì khe khẽ
Thế gian này tim chỉ động lòng mỗi mình anh

Lúc em giận... hay nói ngược lòng mình
Thích nũng nịu được anh dành dỗ
Tính mưa nắng thất thường hay dỗi hờn vô cớ
Lỡ thương anh lo lắng sợ mong manh

Lúc em giận...hãy ghì chặt vào lòng

Nhường nhún em một lời xin lỗi.
Tan biến cơn bão ghen hờn giận dỗi
Em vui liền...yêu thương anh gấp bội

Vì em là con gái... tính trẻ con lên ngôi
Yêu con nít thật thà như đếm!
Rất chung tình chẳng chút đong đếm
Chọn thương em...thương cả khuyết ưu

Thật lòng mình...em yêu anh rất nhiều!

Tác giả: Hoa Hướng Dương

Vì em là con gái
Vì em là con gái

Vì em là con gái
Vì em là con gái

Gái nhà quê

Em là con gái nhà quê
Giản đơn nón lá thói lề xưa nay
Mặc cho nắng đổ vai gày
Yêu thương đồng ruộng tháng ngày mải mê

Vâng em người của làng quê
Chân bùn tay lấm lời thề thủy chung
Thương nhau ta hãy đi cùng
Bón chăm vun xới cây trồng lên nhanh

Người nhà quê vốn hiền lành
Như cây trúc mọc thắm xanh sân đình
Em yêu hạt nắng bình minh
Yêu vầng trăng sáng lung linh đêm rằm

Nhọc nhằn vất vả tháng năm
Chiếu hoa em dệt vụng thầm lời thương
Long lanh như giọt nắng hường
Gái quê một nắng hai sương vẫn cười

Nhà nông mưa nắng ơn trời
Em không ngần ngại mình người nhà quê
Cỏ may níu bước lối về
Thơm nồng hương lúa say mê mùa vàng!

Thơ: Vũ Loan

Gái  nhà  quê
Gái nhà quê

Gái  nhà  quê
Gái nhà quê

Em trở về

Em trở về cuộc sống của riêng em

Bỏ hết ưu tư lụy phiền xưa cũ

Giông bão đời…vững vàng lên tự nhủ

Bởi vì mình…đã nếm đủ đắng cay

Em trở về gom lại những nồng khơi

Tìm lại nụ cười…một thời đánh mất

Góp mảnh niềm tin gửi nơi chân thật

Để cuối con đường nước mắt không rơi

Phía không anh thời gian chẳng ngừng trôi

Gió vẫn thổi…mây trên trời vẫn thế

Vì biết rằng…bên nhau là không thể

Lối đi về…em chọn chữ bình yên!

- Sưu tầm -

Em trở về
Em trở về

Em trở về
Em trở về

Là con gái

Là con gái thường mang nhiều tâm sự
Nỗi niềm riêng luôn mãi giữ trong lòng
Những nỗi buồn vô cớ vẫn mênh mông
Khi bất chợt nhìn sắc hoa tàn héo

Là con gái nên thường hay nhõng nhẽo
Thích người ta luôn chọc ghẹo yêu thương
Mong cùng ai gắn bó trọn quãng đường
Mà không lường bao gió sương bão táp

Là con gái nghĩ suy thường phức tạp
Hay nặng tình và mơ ước viển vông
Thương người ta mà lại nói là không
Vốn thuộc tính chứ lòng đâu gian dối

Là con gái hay giả vờ giận dỗi
Đợi người ta năn nỉ để mình vui
Người lãng quên thì lòng lại ngậm ngùi
Rồi buồn tủi rồi khóc thầm lặng lẽ

Là con gái thường hay ghen lắm nhé
Tình yêu thì không chia sẻ với ai
Vì trên đời nào có ớt không cay
Chuyện hờn ghen chẳng cần chi giấu giếm

Là con gái thích phấn son trang điểm
Mong mình luôn kiều diễm giống mỹ nhân
Ai khen xinh thì trong dạ lâng lâng
Rồi e thẹn ngại ngùng và xao xuyến

Là con gái vốn vẫn hay nhiều chuyện
Chuyện bao đồng rồi suy diễn luận bàn
Chuyện xa gần trên khắp cõi nhân gian
Vốn là nghiệp nên quý nàng hay vướng

Là con gái thường bao dung độ lượng
Dù tổn thương mà cũng dễ thứ tha
Nhưng nhớ hoài nên lòng mãi xót xa
Rồi lặng lẽ âm thầm mà rơi lệ

Là con gái xưa nay thì vẫn thế

Chuyện nhỏ nhen ích kỉ vẫn thường tình
Thích ngọt ngào, mong mình được luôn xinh
Với người yêu mong mình là tất cả

Là con gái thường dễ tin nhẹ dạ
Nên bao nàng vấp ngã sụp bẫy tình
Dù khổ đau nhưng hoài giữ cho mình
Những kỉ niệm thời thêu mơ dệt mộng

Là con gái thường tổn thương thất vọng
Nhưng vẫn luôn mơ mộng mãi tuyệt vời
Nếu được sinh một lần nữa trên đời
Em có muốn mình lại là... con gái?...

Thơ: Bình Nguyễn

Là con gái
Là con gái

Là con gái
Là con gái

Mạnh mẽ lên nào cô gái

Mạnh mẽ lên nào cô gái tuổi thanh xuân

Cuộc sống ngoài kia còn nhiều điều vui lắm

Sao cô cứ buồn về những điều được, mất

Lau nước mắt đi, xuống phố rất đông người

Cười lên nào, cô gái tuổi đôi mươi

Tắt rađio đi, đừng nghe hoài những bản nhạc tình ủ rũ

Nhìn ra sân có chồi non nào vừa nhú

Cô phải biết là cô sẽ chẳng cô đơn

Hãy biết yêu mình cuộc sống sẽ đẹp hơn

Ngừng nhốt mình trong phòng và viết những status buồn trên facebook

Chỉ là người thương mình họ đến chưa kịp lúc

Hay hạnh phúc tắc đường nên đến trễ đấy thôi

Ngồi dậy, chải lại tóc và thoa lại son môi

Cô sẽ thấy cuộc đời đâu toàn nước mắt

Hãy làm những việc cần làm và thích thì ca hát

Bởi thanh xuân ngắn lắm, sắp qua rồi.

Mạnh mẽ lên nào cô gái của tôi ơi!

- Sưu tầm-

Mạnh mẽ lên nào cô gái
Mạnh mẽ lên nào cô gái

Mạnh mẽ lên nào cô gái
Mạnh mẽ lên nào cô gái

Mộc mạc gái quê

Em là con gái mẹ em...
Cả đời lam lũ lấm lem ruộng đồng
Em đâu phải đóa hoa hồng...
Da không trắng mịn, nhưng nồng sắt son

Thương em chớ để mỏi mòn...
Bởi em mộc mạc nét giòn chân quê
Gia cảnh cũng chẳng đuề huề...
Hợp duyên tình bén ta về bên nhau

Sớm chiều vun những luống rau...
Cơm canh, dưa muối nuôi nhau trọn đời
Tình anh góc biển chân trời
Miệng anh thì nói, bụng thời có thương?

Hàng ngày tuy có chung đường...
Phận mình em chẳng tơ vương anh nào
Đũa mốc đâu dám trèo cao
Sau này sợ lắm bởi trao lầm người

Thơ anh, em đã nhận rồi...
Nay em gửi lại mấy lời vậy thôi
Biết rằng có mảnh trăng rơi
Kệ duyên, kệ số anh ơi đừng buồn!


Thơ: Dương Minh Hiếu
Tp. Biên Hòa 18/5/2021.

Mộc mạc gái quê
Mộc mạc gái quê

Mộc mạc gái quê
Mộc mạc gái quê

Đăng ngày 09/07/2024, 61 lượt xem