Top 10 Truyện cười dân gian châm biếm hay nhất

Cỏ ẩn thân

Một ngày nọ, A tình cờ gặp người lạ, người ấy đưa cho anh ta một nhánh cỏ và nói rằng đó là cỏ thần kỳ giúp ẩn thân, chỉ cần cầm nó trên tay thì đi đâu làm gì đều không bị người khác nhìn thấy.

A ngây thơ tin là thật, liền nghênh ngang cầm nhánh cỏ kia đi ra đường lớn, thản nhiên lấy tiền trong túi người đi đường. Người bị mất tiền định vung tay lên đánh A một bạt tai. Nào ngờ anh chàng ấy vẫn còn tự tin đáp trả:

"Có giỏi thì đánh đi, dù sao anh cũng chẳng nhìn thấy tôi".

Bài học rút ra: Phàm là những việc chỉ mang mục đích tư lợi cá nhân thì khó tránh khỏi sẽ phạm phải sơ xuất, mà lừa mình dối người vốn là sơ suất dại dột nhất.

Cỏ ẩn thân
Cỏ ẩn thân

Cỏ ẩn thân
Cỏ ẩn thân

Câu chuyện chủ tịch huyện

Một vị chủ tịch huyện bị cách chức, vì quá uất hận mà ngã bệnh, chỉ có thể nằm bẹp trên giường.

Bác sĩ khuyên: "Thử đọc Thông báo khôi phục chức vụ cho ông ấy xem, biết đâu lại có tiến triển.”

Người vợ nghe thế thì nghĩ bụng: “Đã đọc thì đọc hẳn Thông báo thăng chức lên chủ tịch tỉnh cho ông ấy sướng một thể.”

Ai dè người chồng nghe xong thì cười ha hả bật dậy, khoẻ mạnh như xưa. Bác sĩ thở dài: “Sao lại không nghe lời tôi dặn, tự ý tăng liều thế này chưa chắc đã là hay.”

Quả nhiên, một khi biết đc điều đang diễn ra người chồng đã phát điên.

Bài học rút ra:Đừng sợ thất bại, hãy dũng cảm đối diện với nó, đừng để nó ngăn cản bước đi của bạn. Cuộc đời là một hành trình, ai cũng được nếm trải nhiều trải nghiệm khác nhau, thất bại cũng nằm trong đó.

Câu chuyện chủ tịch huyện
Câu chuyện chủ tịch huyện

Câu chuyện chủ tịch huyện
Câu chuyện chủ tịch huyện

Ngạo mạn

Có người thư sinh nọ quen thói ba hoa khoác lác, từng nói với bạn mình rằng:

"Từ cổ chí kim, thánh nhân chính là những người khó tìm nhất. Năm xưa kể từ lúc Bàn Cổ vương khai thiên lập địa, vạn vật sống trên đời không ai có thể so với ngài. Cho nên ngài được tính là người thứ nhất".

Nói xong câu này, thư sinh giơ lên 1 ngón tay để xác nhận.

"Sau đó là tới Khổng Tử, người am hiểu thi thư lễ nhạc, được mệnh danh là thầy của vạn nhà, không ai dám bất kính. Ngài được tính là người thứ hai." – thư sinh lại giơ thêm một ngón tay, tỏ ý đang đếm.

Thư sinh nói tiếp:

"Từ sau hai người này, không còn có ai đủ khiến tôi cảm thấy nể phục…".

Thế nhưng chỉ sau vài giây chần chừ, người này lại hớn hở quay sang khẳng định với bạn mình:

"Anh thấy tôi nói có đúng không? Bậc thánh nhân trên đời quả nhiên rất ít, tính cả tôi mới có đúng 3 người".

Bài học rút ra: Ngạo mạn, cuồng vọng thực chất điều ngốc nghếch và sai lầm nhất của đời người.

Ngạo mạn
Ngạo mạn

Ngạo mạn
Ngạo mạn

Rao làng

Ngày trước, dân ngụ cư là kẻ được coi là thấp kém nhất trong làng. Cho nên, đến Yên Lược, vừa dựng xong túp lều, Xiển đã bị bọn lý trưởng bắt ra làm mõ. Một hôm nọ, lý trưởng thấy một chị hàng bát ngồi đại tiện ở cái bãi rậm đầu làng, liền bắt lấy gánh bát rồi sai Xiển đi mời “làng” ra đình chia phần. Xiển liền vâng vâng dạ dạ, vác mõ đi, cứ sau một hồi mõ “cốc cốc” chàng ta lại rao: “Chiềng làng chiềng chạ! Lắng tai mà nghe mõ rao: Cụ lý bắt được mụ hàng bát đại tiện bậy ở đầu làng, mời “làng” mau ra đình mà chia phần.”

Nghe nói được chia phần thì bao nhiêu chứ sắc, thân hào, vội vã kéo nhau ra đình. Đến cổng đình, gặp Xiển, ai cũng nhao nhao lên hỏi: “Chia phần gì thế mày?” “Con mẹ hàng bát ấy đâu rồi?” “Có nhiều không hả mày?”. Nghe xong tất cả các câu hỏi, Xiển liền lễ phép đáp: “Bẩm các cụ, con mẹ hàng bát đại tiện bậy ở đầu làng. Dạ, nhiều lắm ạ, một đống to lù lù thế kia, có lẽ một cụ được đến vài ba bát chứ không ít đâu!” Vừa nói, Xiển vừa chỉ về phía hai cái sọt bá đang để ở hè đình.


Bài học rút ra:
Thông qua câu truyện này tác giả muốn lên án bản chất tham lam của con người. Sự tham lam luôn muốn chiếm đoạt tài sản của người khác để làm của riêng. Bên cạnh đó, câu truyện còn muốn phê phán tính hóng chuyện, tò mò của người khác.

Rao làng
Rao làng

Rao làng
Rao làng

Ba trọc

Một người đi chợ, mua được con lợn. Dọc đường về, trời nắng, đang định vào quán bên đường uống nước thì gặp một chú lính lệ. Chú lính lệ hỏi:

– Anh kia, con lợn giá bao nhiêu?

Anh ta thấy thầy quyền cũng chú ý đến mình và con lợn, liền lễ phép trả lời:

– Dạ, hơn quan đấy ạ.

Tên lính liền cho anh ta một bạt tai, rồi mắng:

– Mày láo! Dám nói lợn hơn quan à?

– Dạ, tôi lỡ lời!

Anh van lạy mãi, chú lính mới tha cho. Đi một đoạn lại gặp chú khách. Chú khách lại hỏi giá con lợn. Đang ấm ức trong lòng, anh ta liền bảo:

– Mới bị một vố trắng răng ra rồi, tôi không nói.

Cho là anh ta hỗn xược, chú khách đánh cho một gậy bảo:

– Mày lại chế nhạo ta trắng răng à?

Anh ta bỏ chạy thục mạng, nghĩ rằng chơi với những chú khách thế này, chỉ có thiệt thân. Về gần đến đầu làng, anh ta gặp hai ông sư và một chú tiểu đang từ chùa đi ra. Chú tiểu hỏi giá lợn, anh ta càu nhàu:

– Trọc này là ba trọc (ba lượt) rồi, tôi không nói nữa.

Chú tiểu đỏ mặt, đấm anh ta, cho là anh ta nhạo sư. Nhưng anh ta cãi: “Chứ không ba trọc à?” rồi đi thẳng vào làng.

Bài học rút ra: Thông qua truyện Ba trọc, người dân muốn gửi gắm đến bạn đọc việc hãy cân nhắc trước khi nói ra. Vô tình những câu nói của bạn sẽ khiến người khác hiểu lầm và đánh giá không hay về bạn. Mỗi lời nói cần phải suy nghĩ trước sau kẻo không may sẽ rước họa vào thân.

Ba trọc
Ba trọc

Ba trọc
Ba trọc

Ăn trấu

Có một thanh niên nọ vốn tính ham ăn, lười làm, gia cảnh trong nhà cũng thuộc dạng nghèo túng. Có lần, anh chàng này vừa ăn trấu cầm hơi thì gặp được một vị quan lớn.

Thấy thanh niên có vẻ ngoài không mấy khá giả, quan lớn liền mời anh ngồi ăn cơm chung với mình. Không ngờ anh chàng nghèo thủng thẳng đáp lại:

"Sáng sớm nay tôi mới ăn thịt chó ở nhà đến no căng bụng rồi. Giờ không muốn ăn thêm nữa, nhưng nếu uống một chén rượu thì chắc cũng tạm được".

Quan lớn nghe xong liền mời anh uống rượu. Thế nhưng anh chàng ấy chỉ vừa uống một chén đã ói lên ói xuống.

Vị quan nhìn bãi nôn của người thanh niên, thấy bên trong đều là trấu nên mới hỏi:

"Cậu nói ban sáng mới ăn thịt chó, vì sao lại nôn ra toàn trấu thế này".

Người kia bối rối hồi lâu, cuối cùng mới nghĩ ra một câu chống chế:

"Thì tôi vốn là ăn thịt chó, nhưng con chó ấy lại ăn trấu chứ sao".

Bài học rút ra:Những người không biết cách nói chuyện rất ít khi có được thiện cảm của người khác, mà việc sử dụng ngôn ngữ thiếu khéo léo là điểm yếu thường gặp ở nhiều người.

Ăn trấu
Ăn trấu

Ăn trấu
Ăn trấu

Chiếc mũ

Có một người nọ đội một chiếc mũ dày đi ra ngoài đường. Không may hôm đó lại là một ngày trời nắng gắt. Người đó đi được một quãng thì dừng lại dưới bóng cây để nghỉ ngơi một chút, thuận tay lấy chiếc mũ dày trên đầu xuống quạt phe phẩy vài cái cho mát.

Khi đã cảm thấy mát hơn, thì người đó liền than một câu: “Hôm nay nếu không có cái mũ này, chắc mình sẽ bị chết nóng mất thôi.”

Bài học rút ra: Bài học mà câu truyện này mang lại đó chính là lên án một số người đem nhân tố có hại ngộ nhận thành nhân tố có lợi như nguyên nhân gây ra bị nóng là do đội một chiếc mũ dày khi trời nắng nóng thì cái mũ dày ấy lại được người đó nghĩ thành vật dụng cứu mát. Và đó chính là nguyên nhân thất bại ngốc nghếch nhất. Qua một số câu truyện cười dân gian châm biếm trên, hi vọng bạn đã có cho mình những trận cười sảng khoái. Đồng thời cũng rút ra cho bản thân nhiều bài học có ý nghĩa.

Chiếc mũ
Chiếc mũ

Chiếc mũ
Chiếc mũ

Kẻ ngốc nhà giàu

Gia đình phú ông có một người con trai, tuy đã lớn nhưng đầu óc chậm chạp, lại thường xuyên tiêu tiền hoang phí. Vì muốn con mình nên người, phú ông liền nói:

"Con có lớn mà không có khôn, thậm chí còn chẳng phân biệt được hạt kê và hạt lúa. Ta muốn để con ra ngoài học hỏi thì mới mong có ngày khá được".

Người con trai nghe vậy cũng đồng ý. Sau khi rời nhà, anh gặp một người thợ đang tạc hai con sư tử đá.

Nhìn dáng vẻ của hai bức tượng, cậu con trai thích chí vô cùng, ngỏ ý muốn mua. Người thợ kia cũng biết cậu ngốc nghếch, bèn cố tình hét giá:

"Con sư tử nhỏ giá 3000 lạng vàng, con sư tử lớn thì 5000 lạng".

Cậu con trai thản nhiên gật đầu, yêu cầu người đó đem tượng đến nhà mình, người kia liền mang theo bức tượng sư tử nhỏ về trước. Khi về tới nhà, cậu vội vàng khoe với cha rằng mình mua được đồ tốt.

Tới khi nhìn thấy tượng con sư tử đá bình thường mà bị hét giá lên tới mấy ngàn lượng vàng, người cha không khỏi than trời mà nói:

"Con bỏ ra số tiền lớn như vậy để mua thứ đồ vô dụng này, thật đúng là đứa con phá gia chi tử. Chẳng trách vì sao mọi người thường bảo ta thế nào cũng gặp báo ứng".

Cậu con trai nghe xong lập tức vỗ tay cười lớn:

"Con nói cha nghe, đây mới chỉ là báo ứng nhỏ thôi, còn một báo ứng lớn đang chờ phía sau kia kìa".

Bài học rút ra: Người thiếu kiến thức và kinh nghiệm sống thường dễ dàng vấp ngã và làm ra nhiều việc ngốc nghếch.

Kẻ ngốc nhà giàu
Kẻ ngốc nhà giàu

Kẻ ngốc nhà giàu
Kẻ ngốc nhà giàu

Tam đại con gà

Truyện kể rằng nhà nọ có ba ông cháu. Hôm nọ, ông sai người cháu đi ra chợ mua giúp ông một đồng mắm và một đồng tương. Thằng bé vâng lời ông mang hai cái bát ra chợ mua. Nhưng đi một lúc, mới sực nhớ ra và quay về nhà để hỏi ông đồng nào mua mắm, đồng nào mua tương. Người ông bảo rằng đồng nào mua cũng được. Thế là thằng bé lại chạy đi ra chợ, một hồi lâu, lại trở về nhà với hai cái bát không trên tay và lại tiếp tục hỏi người ông xem bát nào đựng mắm và bát nào đựng tương.

Người ông nổi giận đánh cho nó mấy roi. Vừa lúc đó bố thằng bé đi đâu về nhà, thấy thằng bé bị ông đánh nên nổi giận rồi nói rằng: “À! Ông đánh con tôi phải không? Thế thì sợ gì mà tôi không đánh lại con của ông!” Nói rồi tự đánh vào mình một trận nên thân. Người ông chứng kiến xong lại phát khùng lên quát: “À! Mày đánh con ông thì…thì ông treo cổ của cha mày lên”. Nói xong ông vội vàng đi tìm dây thừng để treo cổ.


Bài học rút ra: Tam đại con gà là một trong những câu truyện cười dân gian châm biếm được nhiều người tìm đọc nhất. Câu truyện phê phán hành động tức cười của một ông thày đồ “dốt đặc” mà vẫn còn cố tình giấu dốt. Dù có cố gắng giấu như thế nào đi nữa thì càng giấu lại càng lộ cái dốt ra. Cũng thông qua câu truyện này người dân muốn lên án phê phán chê bai một tật xấu của một số người trong xã hội đó chính là không chịu học hỏi trau dồi kiến thức mà lúc nào cũng tự cho ta đây là tài giỏi nhất mặc dù bản thân không biết gì.

Tam đại con gà
Tam đại con gà

Tam đại con gà
Tam đại con gà

Chả dấu gì bác

Nội dung truyện kể rằng có một ông lâu ngày đến chơi nhà ông bạn thân. Hai người gặp nhau trò chuyện rôm rả. Chủ nhà mới tìm trầu để mời khách nhưng trong cơi trầu thì chỉ còn mỗi một miếng. Chủ mời mãi thì khách đành phải ăn. Cách một thời gian không lâu sau đó, ông này vì nhớ bạn nên lại đi sang thăm trả. Thấy bạn đến chơi nhà, ông kia mừng rỡ, mời bạn lên nhà ngồi. Lại trò chuyện rôm rả. Bạn đến chơi nên ông này cũng đi tìm trầu để mời bạn, nhưng lạ thay khi đem ra giữa cơi trầu lại chỉ có một miếng trầu và khẩn khoản mời bạn xơi. Ông khách khen cơi trầu đẹp và nể lời cầm miếng trầu kia lên ngắm và thắc mắc rằng thứ cau của chủ nhà chắc bổ vào dịp trời mưa nên nó lắm xơ nhỉ? Thì chủ nhà lại trả lời rằng đó chính là miếng trầu mà ông khách đã mời hôm trước vì ông ngậm trong miệng nên nó hơi bị giập ra.


Bài học rút ra: Câu truyện này lên án tính keo kiệt của người chủ nhà và cả người khách. Và cho người đọc bài học sâu sắc rằng ở đời không nên sống mà có tính keo kiệt, vì mình sống keo kiệt với người khác thì người ta cũng sẽ sống keo kiệt lại với mình như thế.

Chả dấu gì bác
Chả dấu gì bác

Chả dấu gì bác
Chả dấu gì bác

Đăng ngày 23/07/2024, 40 lượt xem