Góc Công Sở

Góc công sở: Khi những nỗi sợ vô hình chưa được gọi tên

1. Nỗi sợ deadline, chuyện cũ nhưng không “lỗi mốt”

- 8 giờ tối! Khi nắng ngày đã tắt, điện phố lên đèn cũng là lúc mà những cuộc vui bóng đêm chính thức được bắt đầu.

- Ớ! Thế tại sao mình vẫn ngồi đây nhỉ?

- Thìđơn giản là chưa hoàn thành deadline công việc của ngày hôm nay chứ sao!

Nỗi sợ deadline, chuyện cũ nhưng không “lỗi mốt”

Deadline, chuyện có thể “không mới” nhưng chưa bao giờ nó được coi là “lỗi mốt” với bất cứ một nhân viên công sở nào. Tất nhiên xét theo một phạm trù nhất định thì deadline chính là động lực giúp chúng ta hoàn thành công việc một cách nhanh chóng và hiệu quả hơn, nhưng bạn biết đấy khi động lực quá nhiều thì nó lại trở thành áp lực. Có quá nhiều thứ yêu cầu ta phải hoàn thành xong cùng một lúc nhưng bắt đầu từ đâu đây, thì ta chẳng biết nữa.

Nhiều lúc thấy mình buồn cười quá, sao mọi người về hết rồi mà mình vẫn cứ ngồi nhỉ. Có những hôm đang làm mà bố cứ gọi, làm gì mà sao giờ chưa về hả, thì cũng chỉ biết nói vui “Con ngồi cho mát tý, chứ về phòng lúc này thì nóng lắm”.

Những mệt mỏi liên tục bị dồn nén, áp lực bủa vây, thậm chí nhiều đêm ngủ rồi mà cái tên deadline vẫn được réo rít trong mơ, số ngày nghỉ ốm cũng vì thế mà dần tăng lên.

2. Ngại bắt đầu cho một mối quan hệ

Nhiều người thường bảo tôi, dân công sở thiếu gì trai xinh gái đẹp theo, sao mà cứ “ế” mãi thế.

- Ừ thì đúng là cũng nhiều người theo, tin nhắn nhiều đến mức có khi còn chả buồn rep.

- Thế thì “ế” cái gì nhỉ ?????

Nhưng bạn biết không khi thời gian chính của bản thân chỉ được bó buộc trong không gian của 4 bức tường, khi những âm thanh xung quanh chỉ là tiếng gõ bàn phím máy tính, hay thi thoảng có chăng cũng chỉ là những cuộc đối thoại ngắn ngủi giữa các đồng nghiệp. Sáng đi làm và tối về ngủ, một badem được lập đi lặp lại và chẳng lệch pha chút nào, một không gian làm việc tĩnh lặng đến từng hơi thở, một cuộc sống không phiền hà, tự do nhưng nó lại là nguyên nhân khiến ta trở lên “ngại” hơn, ngại khám phá, ngại giao tiếp và còn cả… ngại bắt đầu một mối quan hệ mới.

Ngại bắt đầu cho một mối quan hệ

Với mỗi người việc bắt đầu một mối quan hệ mới cũng đồng nghĩa họ cũng sẽ phải quan tâm đến nhiều vấn đề hơn, phải báo cáo nhiều hơn, trật tự các thói quen vì thế mà cũng dần bị đảo lộn. Nên có thể với nhiều người tình yêu giống như một món quà “xa xỉ”, thì với một số người nó lại là sự “phiền hà” mà chẳng ai muốn rây vào.

Đó là còn chưa kể khi những bộn bề công việc cứ cuốn ta đi một cách vội vàng, có khi còn quên mất việc chăm sóc cho bản thân thì việc không thể có nhiều thời gian quan tâm cho những mối quan hệ khác cũng là một trong những điều dễ hiểu.

3. Khi áp lực mang tên “ Sếp”, bạn có dám gọi tên?

Tất nhiên là ở mỗi một lĩnh vực, mỗi môi trường thì cũng đều có những áp lực khác nhau. Nhưng tuyệt nhiên thứ áp lực được gọi tên “Sếp” thì lại là món gia vị không thể thiếu ở bất cứ môi trường làm việc nào. Tùy vào cách nhìn nhận của mỗi người mà với người này thế này mới là áp lực, nhưng với người kia thì thế kia mới là áp lực. Áp lực của Sếp bạn mang đến là thế này, còn áp lực của Sếp tôi là thế khác.

Nếu đã là officer chính hiệu và lâu năm chắc hẳn bạn cũng chẳng thể thiếu được những lần nhận tin nhắn hối giục deadline của Sếp vào lúc 12 giờ đêm, hay chẳng hiểu lý do khi tự nhiên là người bị trút toàn bộ những cơn nóng giận của Sếp vào một ngày đẹp trời, thậm chí nó cũng còn có thể là cả những câu nói chê bai năng lực khiến bạn cảm thấy bản thân bị coi thường một cách trầm trọng.

Có thể ở nhiều trường hợp Sếp chính là một trong những lý do giúp mỗi người trong chúng ta trở lên trưởng thành hơn nhưng ngược lại nó cũng có thể là một trong những lý do đưa bạn đến quyết định nghỉ việc một cách nhanh nhất. Nhiều người thường bảo tôi thế sao không tâm sự thẳng thắn với Sếp ấy.

Khi áp lực mang tên “ Sếp”, bạn có dám gọi tên?

Nhưng làm sao nói được đây, khi khoảng cách mối quan hệ giữa sếp và nhân viên dù có cố gắng đến mấy thì nó cũng chỉ dừng lại ở mức xã giao và khách sáo, khi ở nhiều cuộc họp, sếp nói như “tua băng, tua đài” mà cũng chẳng có một nhân viên nào bắt lời lại cả, thì mỗi câu khen cũng trở thành áp lực, vì khi đó bạn cũng biết rằng mình sẽ cần phải cố gắng thật nhiều hơn nữa.

4. Nhiều lúc thấy mình như “zombie” vậy

Cuộc sống của bạn bắt đầu bằng một ngày ra sao và nó kết thúc như thế nào, có gì mới mẻ không?

Hay đó chỉ là những chuỗi ngày dài giống nhau như một badem đã được định sẵn, bắt đầu một buổi sáng là cái mặt vật vờ như con nghiện thiếu thuốc và kết thúc ngày làm là đầu óc bù xù như bà mẹ 2 con, chẳng chút tinh thần hứng khởi. Một cuộc sống bình yên đến…lặng người…!

Thức dậy vào mỗi buổi sáng nhưng lại chẳng muốn ra khỏi giường, vì chẳng muốn tiếp tục phải lặp lại với những công việc chán chường. Nhưng vì chưa có kinh nghiệm, cũng chẳng có khoản tiết kiệm nào trong tay, nên dù có chán chường như thế nào đi nữa thì bạn cũng vẫn phải lết xác dậy và đi làm như thường lệ.

Sau giờ tan làm, bạn lê bước về nhà là sõng soài nằm lướt Facebook và vùi đầu vào những dòng trạng thái thở dài ngao ngán, những bình luận có phần thờ ơ hay những mối quan hệ ảo. Thế nhưng rồi bỗng một ngày, chúng ta bắt gặp một nguồn cảm hứng hay động lực mãnh liệt từ một ai đó. Rồi vội vàng đăng ký ngay cho mình một lớp học ngoại ngữ, đến phiếu tập thể dục ở phòng gym gần nhà vì nguyện ước muốn có cái eo thon, rồi cái hông quả táo quyến rũ, hoặc bụng 6 múi lực lưỡng hấp dẫn bao ánh nhìn.

Nhưng cũng chẳng được mấy ngày, phần vì không quen mà phần chủ yếu là vì lười nên ta đành bỏ lớp ngoại ngữ, vì nghĩ mình học cũng chẳng tới đâu. Rồi không ra phòng tập gym vì nghĩ mình tập hay không thì cũng vậy, không thể đẹp lên được. Bạn tự cho mình một ngày về nhà nằm vùi, ăn uống bất chấp. Thế nhưng ngày nào cũng tự cho mình một ngày như thế, bạn lại thành một zombie từ lúc nào không hay.

Mỗi ngày trôi qua, chúng ta đều tự hỏi lòng rằng làm sao để có thể thoát ra được những chuỗi ngày tẻ nhạt này đây?

Nhiều lúc thấy mình như “zombie” vậy

Câu trả lời thật ra đơn giản lắm, có khi chính ai trong chúng ta cũng đã tìm ra nhưng chưa chịu thật sự xắn tay áo lên thực hiện mà thôi. Bạn hãy đặt tay lên tim mình và tự nhủ “vô tư sống đi thôi”. Mà, bạn có tin vô tư sẽ giúp mình đạt được mọi thứ không? Nghe có vẻ vô lý nhưng thực tế thì giải tỏa bản thân khỏi những nỗi e sợ sẽ giúp bạn sống “có muối” và yêu đời, vui vẻ hơn.

Hãy thử bắt đầu mà không nghĩ rằng “chắc mình sẽ bỏ cuộc giữa chừng”, chỉ bắt đầu và luôn nhìn về mục tiêu. Đôi khi, đạt được mục tiêu chưa hẳn khiến bạn vui mà chính nhờ hành trình cố gắng vượt lên, vì bạn đã tự giải phóng mình khỏi những trì trệ của bản thân. Chính khi đó, bạn sẽ thấy mình tiến bộ và nhích dần lên mà không hay biết. Khi đó, bạn sẽ thấm thía câu nói “Hạnh phúc đến khi bạn không trông đợi nó nhất”.

Bạn biết đó, chẳng có con đường nào trải nhiều hoa hồng mà không “khuyến mại” thêm gai cả. Và mệt mỏi áp lực là điều không thể tránh khỏi ở bất kỳ một môi trường làm việc nào, chỉ khác là cách mà mỗi người đối mặt với nó thế nào mà thôi!

Đăng ngày 18/02/2023, 112 lượt xem